TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XXXII Thường Niên – Năm B

“Bà góa nghèo này đã bỏ nhiều hơn hết”. (Mc 12, 38-44)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

MÙA THU

Thứ năm - 15/04/2021 09:03 |   1482
MÙA THU

Như sóng không trở về nguồn
Không ai trở lại con đường tháng, năm
Thời gian mãi mãi trôi nhanh
Ngày ngày nối tiếp để thành ngày mai

Hôm qua tôi đã đến đây
Tường vi ngào ngạt ngất ngây tâm hồn
Hôm nay trở lại lối mòn
Lá cành tơi tả hoa tàn dưới chân

Luống cày không thấy thức ăn
Chim trời lần lượt trốn nhanh khỏi vùng
Biến dạng giữa đám cây rừng
Rùng mình trước gió lạnh lùng tổ chim

Thiên nhiên cảnh vật im lìm
Những ngày đẹp đẽ nay còn nữa đâu
Dầu cho cái lạnh âu sầu
Vẫn con vang vọng dạt dào tình yêu

Hồn tôi rung động gió thu
Trong khi vạn vật mang màu tóc tang
Kìa xem cành úa hoa tàn
Gió chiều lạnh giá ngập tràn vũng sâu

Ban ngày là cảnh khổ đau
Đến khi đêm xuống sao trời lung linh
Lắng nghe trong cảnh an bình
Chim trời bay trốn lá vàng rụng rơi

Cuộc sống như cánh hoa trôi
Bình minh ló rạng hoa cười rất tươi
Một cơn gió thoảng qua rồi
Mong manh như bạn, tơi bời cành hoa

Của cải là thứ chóng qua
Có đó không đó như là phù vân
Của cải lừa dối bất trung
Như con sóng biển đi không trở về

Danh vọng thì đáng khinh chê
Nó là phản ảnh hư vô hảo huyền
Khát vọng hạnh phúc đâu còn
Chỉ là mộng tưởng sai lầm đó thôi

Mấy ai thấy trời không mây
Vui cười rồi lại tức thời khóc than
Như bầu trời bỗng tối tăm
Cơn giông gầm thét nước dâng ngập đồng

Ngày trong sáng hoặc tối xầm
Rồi cũng chìm ngập theo giòng thời gian
Ngày sáng chói hay tối tăm
Khi mặt trời lặn cũng xong một ngày

Xa xa chuông đổ gọi tôi
Âm vang năm tháng im hơi lâu rồi
Chỉ còn tình yêu trên đời
Say mê an lạc tràn đầy trong tôi

Tôi sẽ không thấy mặt trời
Tinh tú rất đẹp ngày ngày trời ban
Là ngày từ giã đau thương
Hồn lìa khỏi xác còn chăng mộ phần

Xin cho tôi được nghỉ yên
Thân xác đã chết thiên nhiên định phần
Chăm tôi như mẹ chăm con
Kết quả trông thấy con mình ngủ yên

Cũng như gió thổi thu sang
Con người sẽ thấy ngày tàn đến nơi
Một khi cái chết qua rồi
Dấu vết để lại là thời gió đông

Một khi ở phút cuối cùng
Mắt ta không thấy vầng hồng chiếu soi
Ánh quang đối với mắt người
Là đêm trường cửu cho người tiền nhân

Nhưng khi tôi được hồng ân
Hoà bình theo bạn, uổng công tôi tìm
Hát lên trong gió dịu hiền
Tình yêu vĩnh cửu, mặt trời thánh thiêng

 

bài : L’ automne của Georges Aspirot

Người dịch: Nguyễn Trọng Thơ

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây