TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XXIX Thường Niên -Năm B

“Con Người đến để ban mạng sống Mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người”. (Mc 10, 35-45)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Ăn Vụng

Thứ hai - 04/03/2024 20:09 | Tác giả bài viết: Thu Hồng |   433
Sáng nay, lặng ngắm cơn mưa Xuân phùn nhẹ bay qua trước ngõ - kéo cao khăn quàng cổ - chút se lạnh lãng đãng mà nhớ nhung vô hạn về một thời đã xa...

Ăn Vụng

Sau Tết Nguyên Tiêu, là đến rét đài tháng Giêng - hanh khô độ ẩm thấp cao. Những cơn gió ào ạt, cùng đợt rét tê tái - để lại mầu má ửng hồng trên các cô thôn nữ mải miết chăm xới cánh đồng rau vụ đông, đang vào kỳ thu hái. 

Sáng nay, lặng ngắm cơn mưa Xuân phùn nhẹ bay qua trước ngõ - kéo cao khăn quàng cổ - chút se lạnh lãng đãng mà nhớ nhung vô hạn về một thời đã xa...

 

Không phải "ăn vụng hôn nhân" đâu nhá! 
Cái thời: "Tuổi mười lăm em lớn từng ngày, 
Một buổi sáng bỗng biến thành thiếu nữ..." 

Thế mà, vẫn ăn vụng như thường - đó là Đường và Tóp mỡ. Có lẽ ai cũng từng trải qua thời Bao cấp đầy thiếu thốn, cơ cực khốn cùng ấy! 

Thương các Dì ngoài Đà Nẵng, thi thoảng gởi cho chị em, mấy cặp đường bát nâu đen (còn nguyên rơm ở đáy) - để dành nấu chè, kho cá, kho thịt, làm chà lam (giống bánh in) ăn bữa lỡ khi đi tưới. Mạ quý vô vàn, cất kỹ trong bục lúa. Cuốc bộ hơn hai cây số đi học về, mệt bở hơi tai và đói bụng ghê gớm - thế là tôi len lén nhẹ nhàng: mở bục lúa cắn ngập răng một miếng rồi khép miếng ván lại - nghe tan chảy ngọt lịm khoan khoái trong miệng - hết mệt liền á...! - Trong bục kín như ri, răng mà có chuột được hè? Nghe Mạ than vãn, tôi cứ cười thầm đắc ý trong bụng.

 

"Chiếc áo mới trắng tinh hồn mới lụa, 
Tuổi mười lăm thân mến giấu trong tay..." (Mùa mưa qua - Từ Kế Tường). 

Tuổi dậy thì hơ hớ, thanh xuân mơn mởn tràn trề - "Vai em gầy guộc nhỏ, như cánh vạc về chốn xa xăm..." Thế mà, đều đặn: sáng đi học, chiều lên nương, tối về vừa quay vừa gánh sáu đôi nước (mười hai thùng) từ hàng xóm băng băng đến nhà, đổ đầy cái thùng phi sơn xanh - ứ hự muốn đứt hơi! Và, tiếp tục ăn vụng tóp mỡ Mạ cất trong gạc-măng-rê (Garde manger) để dành xào rau thay chút đạm...

 

Sao ngày ấy không nghe ai nhắc đến các từ: cao Máu, cao Mỡ, cao Đường - cứ đói, cứ thèm là ăn đã nư thì thôi! Nhưng "yểu điệu thục nữ" còn đâu? Khỏe là được! Chúng tôi như những bông hoa dại vườn nhà: thuần khiết trong trẻo, đơn sơ cứng cáp, vô tư lớn nhanh theo gió thổi phồng bay xa - miên man đi tìm... HẠNH PHÚC ???

Cứ thế, vũ trụ luân hồi: Xuân, Hạ, Thu, Đông tiếp diễn - hết rét đài tháng Giêng, lại đến rét lộc tháng Hai và rét nàng Bân tháng ba đan áo cho chồng - mà một đời người đôi khi cũng không nhớ hết những kỷ niệm ngập tràn trong đó.
Thu Hồng 
CTV Truyền Thông Gx. Vinh Quang

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây