Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.net/assets/images/logo.png
Thứ bảy - 21/06/2025 10:28 |
Tác giả bài viết: Phong Thu |
35
Ngọn đồi trắng màu trắng của hoaMưa vẫn rơi trên bầu trời xanh nắngTrắng hồn ta , trắng cả tuổi thơ dại.Có khi nào ta đi qua lồi vắngQuên màu hoa .Quên một thuở đi về.
BẢO LỘC MÙA HOA TRẮNG
Ẩn ẩn hiện hiện
Em Bảo Lộc thẹn thùng trong màng sương mỏng
Tháng Giêng về thơm ngào ngạt hương hoa
Em là ai mà làm anh say đắm.
Một buổi chiều hoang vắng trên triền đê.
Tháng Giêng về Bảo Lộc trắng màu hoa .
Em là ai mà trong xanh màu mắt nắng.
Tinh tuyền lạnh giá như xứ sở của giá băng.
Thung lũng xanh màu xanh của gió .
Ngọn đồi trắng màu trắng của hoa
Mưa vẫn rơi trên bầu trời xanh nắng
Trắng hồn ta , trắng cả tuổi thơ dại.
Có khi nào ta đi qua lồi vắng
Quên màu hoa .
Quên một thuở đi về.
Phong Thu
KHÚC GIAO MÙA
Đi giữa trời thành phố
Lạnh buốt đôi bàn tay
Có cơn mưa thu nào
Lao xao một nỗi nhớ
Thu đi đông lại đến.
Nửa lưng chừng đợi đông
Bạc đầu trông xa ấy
Mong manh một nỗi niềm
Ngoảnh đầu lại nơi ấy
Giờ hóa thành cõi xưa
Thu qua đi đông đến
Người xưa cũng xóa mờ
Gió thu chờ từ giã
Đón đợi đông lại về
Lạnh lùng qua trên phố
lỡ nhịp ai đứng chờ!
Phong Thu
LỀ HÈ CUỘC SỐNG
Mưa!
Dập dìu người trên phố.
Trong góc khuất
Một con người.
Cô đơn
Không
Cơm áo
Không nhà...
Không vòng tay yêu thương ấm áp
Không một lời an ủi hỏi han
Và
Mưa
Dập dìu người trên phố.
Có ai thấy???
Một người đi bên lề.