Người ta có thể khen bạn – cũng được.
Chê bạn – cũng được.
Yêu bạn – cũng được.
Ghét bạn – cũng được.
Nói tốt – cũng được.
Nói xấu – cũng được.
Chân thành – cũng được.
Giả dối – cũng được.
Bởi lẽ, cuộc sống này vốn muôn màu muôn vẻ, lòng người cũng chẳng ai giống ai. Không thể điều khiển được người khác nghĩ gì, nói gì hay đối xử với mình thế nào. Việc của mình không phải là cố làm hài lòng tất cả, mà là sống sao cho đúng với chính mình – ngay thẳng, hiền lành, vững vàng và thanh thản.
Có những lời khen mang lại động lực. Có những lời chê khiến lòng ta tổn thương. Có những cái ôm tưởng như ấm áp lại hóa ra lạnh lẽo. Có những tình bạn tưởng chừng chân thành lại bị phơi bày bởi thử thách đầu tiên. Nhưng đừng vì vậy mà mất niềm tin vào cuộc đời. Vì mỗi điều xảy ra trong đời đều là một bài học quý giá – dù nó đến từ yêu thương hay dối trá, từ ngọt ngào hay đắng cay.
Người ta không thích bạn, có thể vì họ không hiểu bạn. Người ta nói xấu bạn, có thể vì họ đang đau trong lòng. Người ta đối xử tệ với bạn, đôi khi chẳng phải vì bạn sai, mà vì họ không vui với chính cuộc sống của họ. Và thế là đủ để bạn thôi trách, thôi oán, thôi hoang mang về giá trị bản thân.
Hãy cứ chấp nhận. Chấp nhận rằng không ai hoàn hảo. Chấp nhận rằng không ai yêu thương mình mãi như những lời đã hứa. Chấp nhận rằng có những ngày nắng đẹp, và cũng có những cơn mưa không báo trước. Nhưng rồi, điều quan trọng không phải là ai đã làm gì với bạn, mà là bạn đã học được gì từ những điều ấy.
Cứ tiếp tục sống – tử tế, thật lòng và an nhiên.
Cứ tiếp tục thay đổi – không phải để vừa lòng thiên hạ, mà để mỗi ngày mình thấy mình tốt hơn chính mình của ngày hôm qua.
Vì cuối cùng, điều đáng quý nhất không phải là được bao người thương, mà là có thể đứng trước gương, mỉm cười và nói:
“Mình đã không để cuộc đời làm chai sạn trái tim mình.”
Lm. Anmai, CSsR
VÌ CHỈ CÓ CHÚA MỚI THẬT SỰ HIỂU NỖI LÒNG TA – Vài lời ngày 6 tháng 4
Bạn có thể che giấu nỗi buồn sau nụ cười. Bạn có thể kiềm nén giận dữ để không làm tổn thương ai. Nhưng bạn không thể giấu được sự mỏi mệt trong tâm hồn mình trước Thiên Chúa. Ngài thấy tất cả – những giọt nước mắt chưa kịp rơi, những lần bạn nhẫn nhịn đến nghẹn lòng, những cơn tức giận bạn nuốt vào trong để giữ hòa khí.
Chỉ một mình Thiên Chúa hiểu trọn nỗi lòng của bạn.
Vì thế, thay vì viết nỗi buồn lên gương mặt, hãy viết nó vào lời cầu nguyện. Thay vì để tâm trạng xấu lây sang người khác, hãy mang tất cả đến trước Thánh Giá. Hãy để Chúa an ủi bạn – theo cách không ai trên trần gian này làm được. Ngài sẽ không trách bạn yếu đuối, không xét đoán bạn vô lý, không bỏ rơi bạn khi bạn trở nên khó hiểu. Ngài kiên nhẫn, dịu dàng, và luôn đón nhận.
Và điều lạ lùng là: khi bạn dâng hết tâm trạng rối bời cho Chúa, bạn sẽ nhẹ đi. Không phải vì hoàn cảnh thay đổi, mà vì lòng bạn đã có nơi để tựa vào. Bạn không còn cần trút lên ai nữa, không còn cần nén lại trong đau đớn nữa, vì bạn đã được lắng nghe – trọn vẹn, yêu thương, và không phán xét.
Cuộc đời này vốn đầy thử thách. Sẽ còn nhiều ngày tâm trạng bạn không ổn. Nhưng bạn không đơn độc. Có Đấng đang đồng hành. Có Đấng luôn đợi bạn mỗi khi bạn cần nghỉ ngơi. Và khi bạn đủ bình an, bạn sẽ lại biết mỉm cười – không phải vì mọi chuyện đã ổn, mà vì bạn biết có Chúa ở đó, gánh một nửa nỗi buồn cùng bạn.
Thế nên, lần sau khi bạn muốn viết sự mệt mỏi của mình lên mặt – hãy dừng lại. Hít một hơi thật sâu. Và nhớ rằng: có một nơi bạn có thể viết hết tâm trạng ấy – là trong thinh lặng với Chúa. Ngài không cần bạn phải nói thật hay, chỉ cần bạn thật lòng. Và Ngài sẽ đáp lại bằng sự bình an, nhẹ nhàng như một cái ôm vô hình giữa bao nhiêu xô bồ của cuộc đời.
Giữ mặt tươi tắn cho đời. Giữ lòng chân thật cho Chúa. Và giữ bình an cho chính mình.
Lm. Anmai, CSsR
Những tin cũ hơn