TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật II Mùa Chay -Năm C

“Ðang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường”. (Lc 9,28b-36)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Cúi đầu khi mở cửa Nhà Tạm

Thứ bảy - 15/03/2025 05:05 | Tác giả bài viết: Lm. Anmai, CSsR |   30
Việc cúi chào khi mở và đóng cửa nhà tạm là một cử chỉ tôn kính quan trọng trong phụng vụ Công giáo, thể hiện lòng thành kính đối với sự hiện diện thực sự của Chúa Giêsu Kitô trong Bí Tích Thánh Thể.
Cúi đầu khi mở cửa Nhà Tạm

CÚI CHÀO KHI MỞ CỬA NHÀ TẠM LẤY MÌNH THÁNH CHO RƯỚC LỄ?


Việc cúi chào khi mở và đóng cửa nhà tạm là một cử chỉ tôn kính quan trọng trong phụng vụ Công giáo, thể hiện lòng thành kính đối với sự hiện diện thực sự của Chúa Giêsu Kitô trong Bí Tích Thánh Thể. Trong truyền thống phụng vụ, các thừa tác viên cần thực hiện các cử chỉ này một cách đúng mực và phù hợp với quy định của Giáo hội nhằm bảo đảm sự trang trọng và linh thánh của nghi thức phụng vụ.

Nhà tạm, nơi lưu giữ Mình Thánh Chúa sau khi truyền phép, là trung tâm của lòng sùng kính Thánh Thể. Giáo hội dạy rằng Mình Thánh Chúa vẫn tiếp tục hiện diện thực sự trong nhà tạm, và vì thế, mọi cử chỉ, hành động khi tiếp cận nhà tạm đều phải thể hiện sự cung kính và tôn thờ. Theo truyền thống phụng vụ, khi mở và đóng nhà tạm, thừa tác viên nên cúi mình hoặc cúi sâu để tỏ lòng thành kính. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng nếu nhà tạm được đặt gần bàn thờ, thì không nên cúi mình khi mở cửa để lấy Mình Thánh cho rước lễ, vì lúc này Chúa Kitô đang hiện diện cách đặc biệt trên bàn thờ dưới hình bánh rượu đã được truyền phép. Điều này thể hiện sự phân biệt rõ ràng giữa sự hiện diện của Chúa trên bàn thờ trong Thánh Lễ và trong nhà tạm.

Trong các tài liệu hướng dẫn phụng vụ của Giáo hội, việc cúi mình trong phụng vụ có nhiều hình thức khác nhau tùy vào mức độ tôn kính và hoàn cảnh cụ thể. Có hai hình thức chính là cúi đầu nhẹ và cúi mình sâu. Cúi đầu thường được thực hiện khi nhắc đến danh Thiên Chúa Ba Ngôi, tên của Chúa Giêsu, Đức Maria, và các thánh trong một số kinh nguyện. Trong khi đó, cúi mình sâu là cử chỉ bày tỏ lòng tôn thờ đặc biệt, thường được áp dụng khi đi ngang qua bàn thờ nếu không có Mình Thánh Chúa trên đó, hoặc khi tỏ lòng kính trọng đối với nhà tạm. Do đó, thừa tác viên cần hiểu rõ ý nghĩa của từng cử chỉ và áp dụng đúng cách theo từng bối cảnh.

Giáo hội cũng nhấn mạnh rằng các cử chỉ phụng vụ không chỉ mang tính biểu tượng mà còn có giá trị thần học sâu sắc. Khi linh mục hoặc thừa tác viên cúi mình trước nhà tạm, đó không chỉ là hành động kính trọng Mình Thánh Chúa, mà còn là một sự tuyên xưng đức tin vào sự hiện diện thực sự của Chúa Giêsu Kitô trong Bí Tích Thánh Thể. Cử chỉ này cũng giúp giáo dân hiểu rõ hơn về sự linh thiêng của nhà tạm và thúc đẩy lòng yêu mến Thánh Thể trong đời sống đức tin.

Việc cúi chào khi đóng nhà tạm sau phần rước lễ cũng mang một ý nghĩa đặc biệt. Khi phần hiệp lễ kết thúc, Mình Thánh còn lại được đặt vào nhà tạm để bảo quản và thờ phượng. Lúc này, thừa tác viên có thể thực hiện một cử chỉ cúi mình hoặc cúi sâu trước khi đóng cửa nhà tạm, như một dấu chỉ bày tỏ sự cung kính trước Chúa Kitô Thánh Thể. Cử chỉ này mang ý nghĩa thần học quan trọng: Thánh Thể không chỉ là một nghi thức phụng vụ, mà còn là chính sự hiện diện của Chúa Kitô giữa Giáo hội và thế giới.

Ý Nghĩa Của Việc Cúi Chào Trong Phụng Vụ

Cúi chào trong phụng vụ không chỉ là một hành động bề ngoài, mà còn mang ý nghĩa nội tâm sâu xa. Khi thực hiện hành động cúi mình trước nhà tạm, người tín hữu không chỉ đơn thuần bày tỏ sự kính trọng, mà còn thể hiện tâm tình thờ phượng và đón nhận sự hiện diện của Chúa Kitô trong đời sống mình. Trong Thánh Lễ, linh mục và các thừa tác viên phụng vụ đều thực hiện các cử chỉ này theo quy định của Giáo hội, nhằm giúp giáo dân hiểu rõ hơn về sự linh thánh của Bí Tích Thánh Thể.

Trong truyền thống Kinh Thánh, cúi mình là dấu chỉ của sự khiêm nhường và thờ lạy. Trong Cựu Ước, các ngôn sứ và tổ phụ thường cúi mình xuống đất khi gặp gỡ Thiên Chúa hoặc khi cầu nguyện. Trong Tân Ước, các môn đệ cũng cúi đầu khi thờ lạy Chúa Giêsu Kitô. Vì thế, hành động cúi chào trong phụng vụ không chỉ đơn thuần là một quy định nghi thức, mà còn là sự tiếp nối truyền thống thờ phượng Thiên Chúa qua mọi thời đại.

Quy Định Của Giáo Hội Về Việc Cúi Chào Khi Tiếp Cận Nhà Tạm

Theo Quy Chế Tổng Quát Sách Lễ Rôma (QCSL) và các văn kiện hướng dẫn phụng vụ khác, khi linh mục chủ tế đọc kinh Khấn xin Chúa Thánh Thần (epiclesis) trước truyền phép, luật chữ đỏ quy định: “linh mục chủ tế sáp hai tay lại, đặt trên lễ vật và đọc.” Cử chỉ đặt tay trên lễ vật là một hành động hiến thánh mang ý nghĩa truyền thống sâu xa, thể hiện sự tác động của Chúa Thánh Thần trong việc thánh hóa bánh và rượu trở thành Mình và Máu Thánh Chúa Kitô. Đây là cử chỉ có nguồn gốc từ truyền thống Do Thái và được Giáo hội Công giáo kế thừa, áp dụng trong nhiều bí tích khác như Truyền Chức, Thêm Sức, Xức Dầu Bệnh Nhân và Hòa Giải.

Trong phần truyền phép, các vị đồng tế cũng thực hiện cử chỉ đặt tay theo quy định của Giáo hội. Khi đọc lời thánh hiến bánh và rượu, nếu thuận tiện, các vị đồng tế hướng tay phải về phía bánh và chén mà chủ tế đang cầm trên tay, với lòng bàn tay được giữ theo hướng ngang, như một hành động chỉ định phù hợp với lời truyền phép. Đây là một chi tiết quan trọng, nhấn mạnh rằng chính Chúa Kitô đang hiện diện thực sự trong Bí Tích Thánh Thể.

Tóm lại, việc cúi chào khi mở và đóng cửa nhà tạm là một cử chỉ phụng vụ quan trọng, thể hiện sự tôn kính và thờ phượng đối với Chúa Kitô Thánh Thể. Cử chỉ này không chỉ giúp thừa tác viên và giáo dân ý thức sâu sắc hơn về sự hiện diện của Chúa trong nhà tạm, mà còn là một phương cách hữu hiệu để diễn tả đức tin Công giáo vào Bí Tích Thánh Thể. Việc thực hành đúng các cử chỉ phụng vụ theo quy định của Giáo hội sẽ góp phần làm tăng thêm sự sốt sắng và trang trọng trong việc cử hành Thánh Lễ cũng như trong đời sống đạo của mỗi tín hữu.

Lm. Anmai, CSsR tổng hợp

 

 

Các hình thức tôn thờ Thánh Thể ngoài Thánh lễ: Sự Sùng Kính Và Ý Nghĩa

 

 

Thánh Thể rất quan trọng trong đời sống Kitô hữu. Chúng ta hãy chạy đến với Chúa Giêsu Thánh Thể để tôn kính. Có những hình thức ngoài Thánh Lễ mà chúng ta cần biết.

Tôn thờ Thánh Thể, một trong những hình thức sùng kính cao cả nhất trong đức tin Công giáo, không chỉ diễn ra trong các Thánh lễ mà còn được thực hiện qua nhiều hình thức khác, trong đó có "Chầu Mình Thánh 40 giờ" (Quarant'ore). Đây là một trong những hình thức đặc biệt của lòng sùng kính đối với Mình và Máu Thánh Chúa, mang trong mình sự tôn vinh sâu sắc đối với Mầu Nhiệm Thánh Thể, đồng thời là một hình thức cầu nguyện không ngừng nghỉ, xuyên suốt ngày đêm, thể hiện niềm khao khát sống trong sự hiện diện của Thiên Chúa.

Sự ra đời và phát triển của việc Chầu Mình Thánh 40 giờ

Tôn vinh Thánh Thể ngoài Thánh lễ không phải là một hình thức mới mẻ, mà đã có từ rất lâu trong truyền thống Công giáo. Tuy nhiên, việc thực hành chầu Mình Thánh 40 giờ bắt đầu được phát triển mạnh mẽ vào thế kỷ 16, trong bối cảnh các cuộc chiến tranh tôn giáo giữa Công giáo và các nhóm đối kháng, đặc biệt là giữa Công giáo và các nhóm Tin lành. Sự ra đời của hình thức chầu Mình Thánh 40 giờ có thể được gắn liền với sự phát triển của lòng sùng kính Thánh Thể trong bối cảnh xã hội và tôn giáo của thời kỳ đó.

Khoảng năm 1548-1550, thánh Philiphê Nêri và Inhaxiô Loyola, hai nhân vật quan trọng trong phong trào cải cách Công giáo, đã phổ biến việc tôn thờ Thánh Thể qua hình thức 40 giờ tại thành phố Rôma, thủ đô của Giáo Hội Công giáo. Những người này đã nhận thức sâu sắc rằng việc tôn thờ Thánh Thể không chỉ là một hành động cá nhân, mà còn phải trở thành một hành động cộng đồng, thể hiện sự hiệp nhất trong đức tin của tất cả các tín hữu. Việc chầu Thánh Thể trong 40 giờ không chỉ là một hình thức sùng kính đơn giản mà còn là một phương tiện mạnh mẽ để cộng đoàn tín hữu có thể cùng nhau cầu nguyện và cảm nhận sự hiện diện của Thiên Chúa trong những thời điểm khó khăn và thử thách.

Sự phát triển của hình thức này nhanh chóng lan rộng ra các khu vực khác của Châu Âu, bao gồm các quốc gia như Pháp, Tây Ban Nha, và đặc biệt là tại Milan, nơi thánh Charles Borromeo, một trong những vị thánh vĩ đại của Giáo Hội, đã chính thức xác nhận việc thực hành chầu Mình Thánh 40 giờ tại đây vào năm 1565 và mở rộng thực hành này ra toàn tỉnh Milan vào năm 1575. Chính vì vậy, Milan được coi là một trong những trung tâm quan trọng trong việc thực hành chầu Mình Thánh 40 giờ. Từ đó, hình thức này dần dần trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống tôn giáo của các cộng đoàn Công giáo trên khắp thế giới.

Ý nghĩa tôn thờ Thánh Thể ngoài Thánh lễ

Tôn thờ Thánh Thể ngoài Thánh lễ, đặc biệt là qua hình thức chầu Mình Thánh 40 giờ, mang một ý nghĩa sâu sắc trong đời sống tâm linh của tín hữu Công giáo. Đây không chỉ là một hành động thể hiện lòng tôn kính Mình Thánh Chúa mà còn là một phương tiện để các tín hữu thực hiện việc cầu nguyện liên tục, dâng lên Thiên Chúa những lời cầu xin, khẩn nài và tạ ơn. Hình thức này có thể coi là một cách thức giúp tín hữu có thể gặp gỡ Thiên Chúa một cách trực tiếp, khi mà Mình Thánh Chúa, tượng trưng cho sự hiện diện thần thánh của Ngài, được trưng bày công khai và các tín hữu có thể đến viếng thăm và tôn kính Ngài.

Điều đặc biệt của hình thức chầu Mình Thánh 40 giờ chính là tính liên tục và không gián đoạn của nó. Trong suốt 40 giờ, các tín hữu thay phiên nhau chầu Mình Thánh Chúa, thực hiện một chuỗi cầu nguyện không ngừng nghỉ. Đây là một biểu tượng mạnh mẽ của sự kiên trì trong đức tin, của lòng sùng kính không biết mệt mỏi đối với Thiên Chúa. Chính việc chầu liên tục trong 40 giờ này cũng có thể hiểu là một sự cống hiến không ngừng nghỉ của cộng đoàn tín hữu, nhằm thể hiện lòng yêu mến và sự tôn kính đối với Thiên Chúa trong Mình Thánh Chúa.

Không chỉ là một hành động cầu nguyện, chầu Mình Thánh 40 giờ còn mang một ý nghĩa cộng đồng sâu sắc. Việc tham gia chầu Mình Thánh trong một thời gian dài như vậy đòi hỏi sự phối hợp và đồng tâm của toàn thể cộng đoàn tín hữu. Mỗi người, dù là linh mục hay giáo dân, đều có trách nhiệm trong việc thay phiên nhau chầu Thánh Thể, thể hiện sự hiệp nhất và tình yêu thương trong đức tin. Điều này cũng góp phần gắn kết các tín hữu lại với nhau, tạo thành một cộng đoàn hiệp nhất trong tình yêu thương và lòng tôn kính Thiên Chúa.

Quy định và thực hành trong việc Chầu Mình Thánh 40 giờ

Để thực hiện việc chầu Mình Thánh 40 giờ một cách trang nghiêm và đúng đắn, Giáo Hội đã đưa ra một số quy định cụ thể. Những quy định này không chỉ nhằm đảm bảo tính linh thiêng của Mình Thánh Chúa mà còn giúp tạo ra một không gian cầu nguyện trang trọng, thanh tịnh để các tín hữu có thể dễ dàng tập trung vào việc tôn vinh Thiên Chúa. Theo các chỉ thị của các Đức Giáo hoàng như Clêmentê VIII và sau này là các Đức Giáo hoàng Clêmentê XI, Clêmentê XII, các quy định chi tiết về việc chầu Mình Thánh 40 giờ được đưa ra và vẫn được tuân thủ cho đến ngày nay.

Một trong những quy định quan trọng nhất là Mình Thánh Chúa phải được trưng bày trên bàn thờ cao, một cách trang trọng, để các tín hữu có thể dễ dàng kính viếng. Các tượng ảnh và di tích xung quanh bàn thờ phải được gỡ bỏ hoặc che kín, để không làm mất đi sự trang nghiêm của không gian thờ phượng. Đồng thời, chỉ có các linh mục hoặc giáo sĩ trong phẩm phục mới có quyền phục vụ tại bàn thờ nơi Mình Thánh Chúa được trưng bày, nhằm bảo đảm tính thiêng liêng của cử hành này.

Việc thay phiên nhau tham gia chầu Mình Thánh trong suốt 40 giờ cũng là một quy định quan trọng. Các tín hữu sẽ luân phiên nhau đến tham gia chầu, và điều này thể hiện sự tham gia chung của cộng đoàn trong việc tôn vinh Mình Thánh Chúa. Mỗi lần thay phiên, một linh mục hoặc giáo sĩ có trách nhiệm hướng dẫn và giúp đỡ các tín hữu trong việc thực hiện các nghi thức tôn thờ.

Sự ảnh hưởng và di sản của việc Chầu Mình Thánh 40 giờ

Hình thức tôn thờ Thánh Thể ngoài Thánh lễ qua việc chầu Mình Thánh 40 giờ đã để lại một di sản vô cùng quan trọng trong đời sống tôn giáo của Giáo Hội Công giáo. Đây không chỉ là một phương tiện để các tín hữu thể hiện lòng sùng kính đối với Thánh Thể mà còn là một cách thức để củng cố đức tin và hiệp nhất cộng đoàn. Thực hành này tiếp tục phát triển và lan rộng ra khắp các quốc gia, từ các nhà thờ lớn ở Rôma, Milan, Paris cho đến những giáo phận nhỏ ở khắp các châu lục. Mặc dù trong bối cảnh xã hội hiện đại, những hình thức tôn thờ truyền thống có phần ít được chú trọng hơn, nhưng việc chầu Mình Thánh 40 giờ vẫn duy trì được sức sống và ý nghĩa sâu sắc của nó trong đời sống tôn giáo của các tín hữu.

Việc chầu Mình Thánh 40 giờ không chỉ giúp các tín hữu tiếp cận Thiên Chúa qua Mình Thánh mà còn giúp họ sống sâu sắc hơn với đức tin của mình, đồng thời tạo ra một cộng đồng tín hữu đoàn kết và hiệp nhất trong tình yêu thương và cầu nguyện. Trong một thế giới đầy biến động và thử thách, việc tiếp tục duy trì hình thức tôn thờ này sẽ là một phương tiện quan trọng để các tín hữu luôn tìm thấy sự an ủi và sức mạnh trong sự hiện diện của Thiên Chúa.

Với tất cả những điều đó cũng như kinh nghiệm của các Thánh, chúng ta hãy có lòng say mê Thánh Thể. Hãy đến với Thánh Thể để tâm hồn bình an,

Lm. Amai, CSsR

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây