TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật II Mùa Chay -Năm C

“Ðang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường”. (Lc 9,28b-36)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Đi nhà thờ… là vâng lời Chúa

Thứ bảy - 15/03/2025 09:28 | Tác giả bài viết: Petrus.tran |   41
“Từ đám mây có tiếng phán rằng: Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người” (Lc 9, 35).

Chúa Nhật – II – MC – C
Đi nhà thờ… là vâng lời Chúa

tbd 150325a


Theo Tin Mừng thánh Gio-an ghi lại, chúng ta được biết, sau khi ông An-rê là anh ông Si-mon Phê-rô, dẫn em mình đến gặp Đức Giê-su, và Đức Giê-su đã nói với ông Si-mon rằng “anh sẽ được gọi là Kê-pha”, Ngài quyết định đi tới miền Ga-li-lê.

Tại Ga-li-lê, Đức Giê-su gặp ông Phi-líp-phê và nói: “Anh hãy theo tôi.” Ông Phi-líp-phê không chỉ đi theo, mà còn gặp ông Na-tha-na-en và nói: “Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp: đó là ông Giê-su, con ông Giu-se, người Na-da-rét.”

Ông Na-tha-na-en liền bảo: “Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được?” Ông Phi-lip-phê trả lời: “Cứ đến mà xem”. Hai ông đã đến gặp Đức Giê-su, và rồi ông Na-tha-na-en đã phải kinh ngạc khi Đức Giê-su nói: “Trước khi Phi-líp-phê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi.”

Nghe thế, ông Na-tha-na-en đã nói lên một điều mà từ trước tới nay, chưa một ai dám khẳng định: “Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Israel”. Trước lời nói của ông Na-tha-na-en, Đức Giê-su không xác định một cách trực tiếp, nhưng gián tiếp, Ngài nói: “Vì tôi nói với anh là tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin! Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa.”

Chưa dừng ở đó, Ngài còn tuyên bố: “Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời mở rộng, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.”

Vâng, điều Đức Giê-su nói với Phi-líp-phê và Na-tha-na-en, đã xảy ra. Lần thứ nhất, tại sông Gio-dan, vào hôm Đức Giê-su chịu phép rửa, khi “Vừa lên khỏi nước, Người liền thấy các tầng trời xé ra, và thấy Thần Khí như chim bồ câu ngự xuống trên mình. Lại có tiếng từ trời phán rằng: Con là Con yêu dấu của Cha, Cha hài lòng về Con” (x.Mc 1, 10-11).

Và, lần thứ hai… lần thứ hai là trên một ngọn núi. Sự kiện này, đã được ghi lại trong Tin Mừng thánh Luca. (Lc 9, 28b-36).

**
Theo Tin Mừng thánh Luca ghi lại: Hôm ấy “Đức Giê-su lên núi cầu nguyện”. Ngài: “đem theo các ông Phê-rô, Gioan và Gia-cô-bê”.
Lên núi cầu nguyện là một việc Đức Giê-su thường thực hiện. Và, sẽ chẳng có gì để nói nếu hôm ấy không xảy ra một hiện tượng… chưa từng xảy ra từ trước tới giờ.

Chuyện là thế này, hôm ấy, đang lúc Đức Giê-su cầu nguyện, “dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói lòa. Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người.”

Hai người đó “…là ông Môsê và ông Êlia. Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem.” (x.Lc 9, 31).

Vâng, Đức Giê-su đã từng tuyên bố với các môn đệ, rằng Ngài sẽ lên Giê-ru-sa-lem “chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.”

Lần tuyên bố đó, ông Phê-rô can ngăn. Và, Đức Giê-su đã dạy cho ông một bài học rằng: “Satan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”

Còn hôm nay, ông Phê-rô đâu, sao không ra góp chuyện với Mô-sê và Ê-li-a! Thưa, chuyện được ghi lại rằng: “Ông Phê-rô và đồng bạn ngủ mê mệt”.

Đừng! Đừng vội cười ba vị này nhé! Bởi biết đâu, không ít lần, chúng ta “ngái ngủ” trong lúc đang tham dự thánh lễ! Bởi biết đâu, đã có lần, chúng ta “ngủ mê mệt” trong khi vị chủ tế đang giảng dạy trên tòa giảng!

Trở lại câu chuyện, hôm đó, sau khi ba vị môn đệ có một vài phút thả hồn vào cõi mộng mơ, mơ thấy “trăm con chim mộng về bay đầu giường”, các ông bừng tỉnh.

Và, “khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giêsu và hai nhân vật đứng bên Người” (x.Lc 9, ...32). Thánh sử Luca, người ghi lại biến cố này, tuy không nói ra, nhưng chúng ta có thể nghĩ rằng, ba vị môn đệ, chắc hẳn rất kinh ngạc vô cùng.

Mà, làm sao không kinh ngạc cho được! Hai nhân vật đứng bên Đức Giê-su là ông Mô-sê và ông Ê-lia. Hai vị này là những người, vào thời các môn đệ, chỉ được biết đến “qua Kinh Thánh” Sao… sao hôm nay, hai ông lại đang “nói lời từ biệt”, với Đức Giê-su!

Hôm ấy, ông Phê-rô nhìn thấy rất rõ ràng, “hai vị này (đang) từ biệt Đức Giê-su”. Ông vội vàng nói với Ngài: “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, một cho ông Ê-li-a” Nói xong, ông Phê-rô “không biết mình đang nói gì”…

Trong lúc “ông còn đang nói, thì có một đám mây bao phủ các ông”. (Và) “khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ.” Trong cơn hoảng sợ, các ông nghe rõ mồn một: “Từ đám mây có tiếng phán rằng: Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người” (Lc 9, 35).

Sau khi tiếng phán vừa dứt, chuyện kể tiếp rằng: “chỉ còn Đức Giê-su.” Mô-sê và Ê-li-a đâu rồi! Ba vị môn đệ, chúng ta có thể tưởng tượng, như những “con nai vàng ngơ ngác”. Đúng! Các ông ngơ ngác nhìn nhau, không biết phải làm gì ngoài việc “nín thinh”.

Vâng, các ông đã nín thinh… “và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy” (Lc 9, …36).

***
Đừng ngạc nhiên khi ba vị môn đệ đã không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy. Tại sao? Thưa, theo thánh sử Mát-thêu cho biết, thì chính Đức Giê-su là người đã nói với các môn đệ rằng: “Đừng nói cho ai hay thị kiến ấy, cho đến khi Con Người từ cõi chết trỗi dậy.” (Mt 17, …9). Và, ba vị môn đệ Phê-rô, Gioan và Gia-cô-bê đã “Vâng nghe lời Người”.

Thật ra, nói cho mọi người biết về thị kiến mình đã thấy, (sau này) ông Phê-rô có nói đấy chứ!. Ông nói rằng: “khi chúng tôi nói cho anh em… thì không phải chúng tôi dựa theo những chuyện hoang đường thêu dệt khéo léo, nhưng là vì chúng tôi đã được thấy tận mắt vẻ uy phong lẫm liệt của Người. Quả thế, Người đã được Thiên Chúa là Cha ban cho vinh quang và danh dự, khi có tiếng từ Đấng tuyệt vời vinh hiển phán với Người: Đây là Con yêu dấu Ta. Ta hết lòng quý mến. Tiếng đó chính chúng tôi đã nghe thấy từ trời phán ra, khi chúng tôi ở trên núi thánh với Người” (2 Pr 1,16-18).

Tin Đức Giêsu là “Con Một Thiên Chúa” cùng với việc “Vâng nghe lời Người”, đó không phải là một lời mời gọi, nhưng là một mệnh lệnh, một lệnh truyền từ Thiên Chúa.

Chính vì thế, sau này, tông đồ Phê-rô mạnh dạn lớn tiếng trước các vị thượng tế rằng: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm” (Cv 5, 29).

Chính ông chứ không ai khác, khi đã được “biến đổi” thành tay-lưới-người, ông đã vâng nghe lời Người cho đến chết, để vẽ lại “dung mạo” một Đức Giê-su Ki-tô, đã “vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự”.

“Tháng 8 năm 64, Hoàng đế Nero bắt đầu bách hại giáo dân Ki-tô giáo. Theo một truyền tụng, Phê-rô quyết định đi khỏi Rôma tìm nơi trú ẩn. Nhưng trên con đường Appia, gần cửa Capena, ông đã gặp Chúa Giêsu vác thập giá trên vai. Phêrô hỏi: ‘Lạy Chúa, Chúa đi đâu?’ (Quo Vadis, Domine?). Chúa Giê-su đáp: ‘Thầy vào thành Roma để chịu đóng đinh một lần nữa’. Phêrô hiểu ra ẩn ý của Chúa. Ông trở vào thành và chịu tử đạo.” (nguồn: internet).

Phê-rô đã lên “Núi Thánh Giá” như Thầy Giê-su. Ông đã “Vâng nghe lời Người”.

****
Hôm nay, chúng ta bước vào Chúa Nhật II – Mùa Chay. Với CN I – MC, chúng ta được mời gọi cùng Đức Giê-su “vào hoang địa” sống chay tịnh và nguyện cầu. Còn Chúa Nhật hôm nay? Thưa, hãy cùng lên núi với Đức Giê-su.

Đừng… đừng bao giờ nghĩ rằng, phải lặn lội qua tận Palestin, lên núi Tabor. Đừng quan trọng hóa vấn đề, rằng thì-là-mà chúng ta sẽ lên Núi Cúi hay Tàpao v.v… Lên núi cùng Chúa hôm nay, đó là đến “nhà thờ”.

Đến nhà thờ, chúng ta sẽ được nghe tiếng Thiên Chúa phán truyền, qua phần phụng vụ Lời Chúa, được trích thuật trong Thánh Kinh. Đến nhà thờ, chúng ta sẽ thấy, Đức Giê-su hiển dung, qua Bí Tích Thánh Thể.

Thánh Kinh sẽ giúp chúng ta nhận ra Đức Giê-su chính là Con Một Thiên Chúa. Ngài “đến thế gian không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ (Ngài) mà được cứu độ.” (x.Ga 3, 17). Thánh Kinh “soi sáng” cho ta biết “Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi”. Thánh Kinh “chỉ dẫn” cho ta biết, tất cả chúng ta là “tác phẩm của Thiên Chúa, chúng ta được dựng nên trong Đức Ki-tô Giê-su” (x.Ep 2, 10).

Nhiều… rất nhiều lời Chúa phán truyền cho chúng ta trong Thánh Kinh. Vì thế, hãy tìm cho mình một quyển Thánh Kinh, để mỗi ngày chúng ta được nghe lời Chúa phán dạy.

Còn Thánh Thể ư! Vâng, nói tới Thánh Thể, cha Charles E.Miller có lời dạy rằng “Mình và Máu Thánh Chúa trong Bí Tích Thánh Thể nuôi dưỡng ta trên đường đến với định mệnh của mình… Trong khi phép Rửa cho chúng ta được bắt đầu thông phần vào Mầu Nhiệm Vượt Qua, Bí Tích Thánh Thể sẽ kiện toàn và bổ sung cho Bí Tích Thánh Tẩy… Bởi lẽ, Mình Thánh Chúa là bí tích cái chết và sự sống lại của Đức Ki-tô.”

Và, tưởng chúng ta đừng quên, còn là một ơn phước Chúa ban: “Ai ăn thịt và uống máu tôi thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại vào ngày sau hết.”
Thế nên, chúng ta đừng “lên núi” (đi nhà thờ) một năm một lần. Hãy “lên núi” mỗi ngày mỗi tuần.

Lên núi mỗi ngày, mỗi tuần… chúng ta sẽ thấy Chúa Giê-su hiển dung mỗi ngày mỗi tuần. Thấy Chúa hiển dung mỗi ngày mỗi tuần, nó sẽ là nguồn cảm hứng để chúng ta mở lời tâm tình với Ngài, rằng: “Lạy Chúa Giêsu, mỗi lần con thấy Chúa, xin biến đổi mắt con. Mỗi lần con rước Chúa, xin biến đổi môi miệng con. Mỗi lần con nghe lời Chúa, xin biến đổi tai con. Xin cho khuôn mặt con ngời sáng hơn sau mỗi lần gặp Chúa.” (Rabbouni).

Đức Giê-su rất muốn chúng ta lên-núi-cùng-Ngài. Nói rõ hơn, đó là đi nhà thờ và gặp Ngài nơi Bàn Tiệc Thánh Thể. Xưa, Ngài đã chẳng từng nói với các môn đệ rằng: “Anh em hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”, đó sao!

Như vậy, theo lệnh Chúa Giê-su, chúng ta hãy vâng lời Chúa lên núi. Hãy vâng lời Chúa đi nhà thờ. Nói cách khác: “Đi nhà thờ… là vâng lời Chúa”.

Petrus.tran

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây