TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Thánh Phêrô và Phaolô, tông đồ

“Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” (Mt 16,13-19)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Kính trọng thể thánh Phê-rô và Phao-lô

Thứ bảy - 28/06/2025 23:54 | Tác giả bài viết: Petrus.tran |   56
“Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không?”

Kính trọng thể thánh Phê-rô và Phao-lô

tbd 290625a


Vào lúc 6g10, ngày 8/5/2025, giờ Rô-ma, tức là 23g10 giờ Việt Nam, làn khói trắng đã xuất hiện từ ống khói Nhà nguyện Sistine, báo hiệu các Đức Hồng Y cử tri đã bầu chọn được vị Giáo hoàng mới.

Các chuông của Vương cung thánh đường Thánh Phê-rô ngân vang báo tin vui Giáo hội Công giáo đã có tân Giáo hoàng. Đám đông ở quảng trường không ngừng vỗ tay và hò reo khi khói trắng bắt đầu xuất hiện. Mọi thành phần dân Chúa cùng vui mừng dâng lời tạ ơn Chúa sau hai ngày chờ đợi và mong mỏi.

Đức Hồng Y Robert Francis Prevost, người Mỹ, đã được các Hồng Y cử tri bầu chọn làm Giáo hoàng thứ 267 với tông hiệu của triều đại giáo hoàng là Lê-ô XIV. Đức Hồng Y Robert Francis Prevost sinh ngày 14 tháng 9 năm 1955 tại Chicago, Illois, Hoa Kỳ. Ngài được thụ phong linh mục vào ngày 19 tháng 6 năm 1982, và vào tháng 9 năm 2023 được Đức cố Giáo hoàng Phan-xi-cô phong làm Hồng Y.

Sau ít phút chuẩn bị y phục tại “Phòng Nước Mắt”, Đức Tân Giáo hoàng đã xuất hiện trước ban công chính của Đền thờ Thánh Phê-rô để chào các tín hữu. Theo truyền thống, Đức Hồng y Trưởng đẳng Phó tế sẽ tuyên bố “Habemus papam”, có nghĩa là “Chúng ta đã có Giáo hoàng”. Kế đó, Đức Tân Giáo hoàng ngỏ lời chào và ban phép lành “Urbi et Orbi” đầu tiên.” (nguồn: Truyền Thông TGP Hà Nội).

Habemus Papam - Chúng ta đã có Giáo hoàng. Giáo hội Công giáo đã có hai trăm sáu mươi bảy vị Giáo hoàng. Quý ngài là những người kế vị thánh Phêrô. Gọi là người kế vị thánh Phêrô, vì thánh Phêrô là tông đồ trưởng của Đức Giê-su, với vai trò là người giữ chìa khóa thiên đàng, là “tảng đá” để xây dựng nên giáo hội.

Tại Xê-da-rê Phi-líp-phê, Đức Giê-su đã công bố vai trò (nêu trên) của thánh Phêrô, trước Nhóm Mười Hai. Và, thật chính đáng khi chúng ta nghe lại sự kiện trọng đại này qua Tin Mừng Mát-thêu. (Mt 16, 13-19).

**
Theo Tin Mừng thánh Mát-thêu ghi lại, chuyện được kể rằng: “Khi Đức Giê-su đến vùng kế cận thành Xê-da-rê Philipphe. Người hỏi các môn đệ rằng: Người ta nói Con Người là ai?”

Hôm đó, sau một vài phút trầm ngâm, một vài tiếng nói, trong nhóm các ông, đã thốt lên rằng: “Kẻ thì nói là ông Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Êlia, có người lại cho là ông Giêrêmia hay một trong các vị ngôn sứ.”

Nghe xong, hướng ánh mắt về các môn đệ, Đức Giê-su hỏi tiếp, câu hỏi rằng: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Người môn đệ tên là Phê-rô, như là đại diện cho nhóm mười hai, thưa với Đức Giêsu rằng, “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. (Mt 16,16).

Câu trả lời của ông Phê-rô đã được Đức Giêsu khen là “có phúc”. Vâng, Ngài đã nói với ông, rằng: “Này anh Si-môn con ông Gio-na, anh thật là người có phúc vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời.”

Không để thời gian lãng phí, Đức Giêsu nói tiếp: “Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.”

Và rồi, giây phút trọng đại đến. Không “khói đen... khói trắng”, chỉ nghe thấy tiếng Đức Giêsu dõng dạc tuyên bố: “Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.” (Mt 16,19).

***
Chúa Nhật hôm nay (29/06/ 2025), toàn thể Giáo Hội mừng kính trọng thể hai thánh Phê-rô và Phao-lô tông đồ.

Khi nói tới tông đồ Phao-lô, đa phần người ta đều nghĩ đến cú ngã ngựa của ngài tại Damas. Còn nói tới tông đồ Phê-rô ư! Vâng, chúng ta luôn nghĩ tới ngài như là một kẻ ba lần chối Chúa.

Thật ra, khi nói về các ngài, điều đầu tiên chúng ta phải nói, rằng các ngài là những con người can đảm, nhiệt thành, đã dám “bỏ hết mọi sự” và đi theo Thầy Giê-su.

Với Phê-rô, Kinh Thánh thuật lại rằng, khi Đức Giê-su gọi “Các anh hãy theo tôi”, Phê-rô và người anh là An-rê, lập tức “bỏ thuyền, bỏ cha lại mà đi theo Người”.

Chưa hết! Tại Ca-phác-na-um, khi Đức Giê-su tuyên bố: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống.” (x.Ga 6, 54-55).

Ngay lập tức, nhiều môn đệ của Đức Giê-su nói: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?” Thế là… “nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.”

Thế rồi, Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” Si-môn Phê-rô, chính ông, chứ không là ai khác, liền đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.”

Vâng, Phê-rô ba lần chối Chúa. Nhưng, khi nhớ lại lời của Đức Giê-su đã phán cùng mình rằng: “Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần.” Ông đã “ra ngoài, khóc lóc thảm thiết” (Mt 26, 75).

Hơn hai ngàn năm đã trôi qua, có ai dám nói nước mắt của ông Phê-rô là nước mắt cá sấu! Không! nước mắt của ông là “Giọt lệ ăn năn sám hối. Là giọt lệ xin ơn tha thứ. Những lầm lỗi qua, bao ngày tháng xa ân tình…”

Thế nên, đừng bao giờ nhớ chuyện Phê-rô ba lần chối Chúa, nữa. Có nhớ, hãy nhớ chuyện Phê-rô “ba lần” tuyên bố tình yêu của mình với Đức Giê-su.

Chuyện thuật lại rằng: Sau khi từ cõi chết trỗi dậy, Đức Giê-su “lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a”. Hôm ấy, Đức Giê-su hỏi ông Phê-rô: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không?” Ba lần hỏi, cùng một nội dung, và ông Phê-rô cũng đã ba lần đáp lời cùng một nội dung, rằng: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.”

Và đây… đây là điều đáng phải nhớ nhất. Hôm ấy, Đức Giê-su trao cho ông Phê-rô nhiệm vụ, nhiệm vụ: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy.” Đức Giê-su nói tới ba lần, như muốn khẳng định, chỉ là Phê-rô.

Còn với Phao-lô ư! Thưa, cũng vậy. Sau biến cố ngã ngựa tại Damas, ông đã bỏ mọi thứ vinh hoa phú quý của một Phariseu, để trở thành tông đồ của Đức Giê-su.

Chưa hết, là một công dân Roma, thánh Phaolô có một thứ quyền “phải tốn bao nhiêu tiền của mới mua được”, đó là quyền công dân Roma. Oai phong lắm chứ! Thế mà ngài Phaolô dám “từ bỏ” cái quyền công dân ấy, với niềm tin rằng: “Chúa là vị Thẩm Phán chí công sẽ trao phần thưởng cho (ông) trong Ngày ấy, và không phải chỉ cho (ông) nhưng còn cho tất cả những ai hết tình mong đợi Người xuất hiện.” (2Tm 4, 8).

****
Hôm nay, chúng ta được nhìn lại hành trình theo Đức Giê-su của hai tông đồ Phê-rô và Phao-lô.

Nhìn lại để tự hỏi mình rằng, hành trình theo Chúa của hai vị, có là nguồn cảm hứng cho đời sống đức tin của mỗi chúng ta! Nhìn lại để tự hỏi mình rằng, chúng ta có để cho Chúa sử dụng mình như đã sử dụng hai tông đồ Phê-rô và Phao-lô!

Nói rõ hơn, chúng ta có để cho Chúa sử dụng mình như một cánh tay nối dài của Ngài, cho một thế giới, cho một xã hội, hôm nay!

Mà, tại sao lại không, nhỉ! Hãy nhìn xem, chẳng phải xã hội hôm nay, vẫn còn không ít người “như chiên lạc không người chăn dắt”, đó sao! Chẳng phải là nó ở ngay trong gia đình mỗi chúng ta , đó sao! Chẳng phải là con em chúng ta, không ít cháu, đã và đang “lạc lối giữa dòng đời”, đó sao!

Thế nên, thật phải đạo khi chúng ta hãy tiếp nối sứ vụ của thánh Phê-rô: “chăm sóc những con chiên của Chúa, đang lạc lối giữa dòng đời”. Chúng ta hãy tiếp nối sứ vụ của thánh Phê-rô: “chăn dắt những con chiên của Chúa, đang lạc lối giữa dòng đời”.

Làm như thế, đó là chúng ta làm cho ngôi nhà Hội Thánh có thêm nhiều “tảng đá” ngõ hầu vững mạnh trước “quyền lực tử thần”.

Chúng ta cũng đừng quên: “Cầu xin cho Đức Giáo Hoàng Lê-ô. Chúa gìn giữ Người, tăng gấp sinh lực và ban cho Người đời này hạnh phúc. Đừng trao Người cho ác tâm quân thù, đừng trao Người cho ác tâm quân thù.”

Petrus.tran

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây