TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Lễ Các Thánh Nam Nữ

“Phúc cho ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời thuộc về họ.” (Mt 5, 1-12a)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Một buổi chiều

Thứ sáu - 03/05/2024 08:13 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   245
Lòng thương xót, sự bao dung, tâm hồn quảng đại. Có gì mà Người đã không ban cho.
Một buổi chiều
Một buổi chiều





Khi ngày tàn nắng tắt, bước trở về từ bến sông. Tôi đã gặp Người và Người bảo tôi: “Hãy đến mà xem”. Tôi ở lại bên Người qua ngày hôm ấy và tâm hồn tôi bao điều cảm kích. Từ ấy tôi theo bên Người để học biết Người, đời tôi đỏi thay.

Vào một buổi tiệc cưới, ngày đang vui, chiều đến rượu đã hết, những ê chề bạn tôi sẽ chịu tiếng người đời. Người bảo tôi: “Hãy đổ nước lã vào chum!” Và nước đã hoá thành rượu ngon, Người thết đãi bạn tôi và mọi người hôm ấy một thứ rượu ngon chưa từng có. Một thứ rượu tình yêu từ trời đổ rót.

Ngày tàn nắng tắt, lao công suốt ngày, chẳng bắt được gì. Tôi buồn sầu thu lưới, Người đến và bảo tôi: “Hãy ra khơi và thả lưới” Lưới cá đầy ngày vui hôm ấy, bạn bè bao quanh phụ giúp đưa cá về, lòng đầy thán phục, tôn vinh. Còn tôi đầy hổ thẹn, khi làm cho chính mình, tôi chẳng thu được gì. Tôi đến dưới chân Người thưa lời ăn năn: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi” (Lc 5, 8)

Theo Người qua đồi, qua núi, bỏ cả thanh xuân, tôi hỏi Người: “Con được gì khi theo bước?” Người bảo tôi: “Được gấp trăm và kể cả bách hại” (Mc 10, 30) và “Tên con được ghi trên trời”. Tôi vui mừng không phải được gì nơi trần thế này mà được ghi tên trên trời.

Hạnh phúc một chiều vàng tắt bóng, tôi trở về bên Thánh Thể. Nhận ra Người lúc Người bẻ bánh. Niềm vui lại được đổ tràn sau ngày buông xuôi, chán nản. Những tưởng đã mất Người, nhưng Người đang sống bên tôi.

Vào ngày đã xế, một ngày đợi chờ, lao công trong vườn nhà Người chỉ một giờ sau cuối. Người gọi tôi đứng lên hàng đầu nhận một đồng bằng một ngày công vất vả. Những tưởng cuộc đời mất hết, giờ sau hết Người lại cứu tôi.

Một chiều vàng, một chiều trên đỉnh đồi núi sọ. Tôi cúi nhặt gươm giáo, những búa đinh, rồi nhìn Người trên thập giá. Người  xin Cha tha cho chúng và cả tôi những việc tôi đã làm. Những dại dột đời tôi, Người tha thứ, tôi cảm động nhìn lên Đấng mà tôi đã đâm thâu.

Lòng thương xót, sự bao dung, tâm hồn quảng đại. Có gì mà Người đã không ban cho. Thế mà tôi lại sinh những trái nho dại (Is 5, 4). Để cả chiều hôm ấy tôi ứa lệ ăn năn.
 
L.m Giuse Hoàng Kim Toan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây