Mưa nhớ...
Nhìn qua khung cửa sổ
Mưa bay trắng mịt mờ
Ẩn hiện dáng nàng thơ
Người ta hoài thương nhớ.
Ai thấp thoáng vật vờ
Rất gần xa vời vợi
Gió lạnh khẽ phất phơ.
Nàng thơ là em đó.
Gió đông sầu đẫm lệ
Run rẩy rũ lê thê
Hàng cây buồn khép lá
Từng giọt máu tình sa.
Mưa ôm sầu cáo bệnh
Khiến vũ trụ buồn tênh
Hắt hiu hình bóng lạ
Choáng ngập cả hồn ta.
Mưa ứa lệ đong đầy
Tràn mãi tít chân mây
Nỗi nhớ nhung dàn trải
Dật dờ mộng liêu trai.
Nghe mưa, tình trỗi dậy
Vết cắt cứa tim nầy
Ngỡ nàng gỡ tình ra
Ta kiên trì gói chặt.
Hồng Bính
Chiều nay
Chiều nay buông nhẹ nắng vàng
Con chim cô độc khẽ khàng gọi đông
Chiều nay từ cõi thinh không
Có ai nhìn cõi mênh mông nhớ người.
Chuồn chuồn lạng cánh chơi vơi
Nhìn mây ôm cả một trời nhớ thương
Chiều nay ngồi nhớ vấn vương
Nhìn hoa hồng nhỏ tỏa hương hững hờ.
Chiều nay có tiếng nàng thơ
Chìm trong tĩnh lặng vu vơ tiếng gà
Chiều nay gió nhẹ la đà
Buồn trông chiếc lá sẽ sàng nhẹ rơi.
Chiều nay gió nhẹ chơi vơi
Tinh ta nghèn nghẹn buông hơi thở dài
Chiều nay mây gió miệt mài
Ru người khúc hát thương hoài ngàn năm
Hồng Bính
Mình xa nhau em nhỉ?
Tránh cái nhớ phập phồng
Quyết một lần cho xong
Mình xa nhau em nhỉ.
Mình xa nhau em nhỉ?
Vượt cơn bão dội lòng
Vượt cái lạnh đêm đông
Mà xa nhau em nhỉ.
Biết rằng tình không thể
Gắn bó cuộc đời nhau
Đành ôm chặt nỗi đau
Mà xa nhau em nhỉ.
Mình xa nhau em nhỉ?
Rồi sẽ cố mà quên
Hy vọng sẽ dần quen
Những ngày xa em nhé.
Mình xa nhau em nhỉ?
Dẫu thương nhớ thật nhiều
Nhưng đời lắm phong nhiêu
Xô đời ta êm ngã.
Xin ráng chiều thon thả
Tựa nhịp võng lời ru
Mộng đẹp giấc thiên thu
Đung đưa khúc nhạc đầy.
Xin giọt nắng xuyên mây
Dưới hàng cây lặng lẽ
Buông lời tình khe khẽ
Rán ở lại mấy ngày.
Sợi tơ chiều phe phẩy
Nhện giăng đón mênh mông
Lay động chút nắng hồng.
Sáng lên rồi hẵng tắt.
Lá ngó trời trong vắt
Vương vấn mối tình si
Ôm cái đẹp xuân thì
Cũng rời nhau em nhỉ?
Mình xa nhau em nhỉ?
Xin buông tiếng tạ từ
Anh nhặt lấy thực hư
Đem pha vào hư ảo!
Cả vũ trụ hư hao
Vương vấn mộng kiếp tằm
Phận người trôi phẳng lặng
Quán trọ thoáng trôi vèo.
Mình xa nhau em nhỉ?
Ngày sắp đã tàn phai
Dẫu ngăn lệ đổ dài
Cũng đành xa em nhỉ?
Hồng Bính
Giấc mơ trưa
Lơi lả nắng đùa chim sâu thổn thức
Chiêm chiếp não nề bên những hàng cây
Bầu trời thăm thẳm một màu xanh ngắt
Mong đợi gió về giữa nắng tháng tư.
Chút đong đưa cơn gió đùa khe khẽ
Chiếc lá nhẹ nhàng đưa đẩy hè sang
Êm ái dịu dàng cái nắng miên man
Lóng lánh lửa tình bừng trong mắt biếc.
Anh thả hồn theo vòm mây đơn chiếc
Cỡi vạt nắng vàng bay tới chỗ em
Lặng lẽ kéo theo sợi chỉ bình yên
Pha sợi nhớ trong ngần nơi em ở.
Giấc mơ trưa anh cố dệt bài thơ
Có hoa vương, bước tình hồng trong gió
Rực một màu hoa phượng rảỉ thảm hoa
Tình ta đó nở bung trời huyền diệu.
Chốn hoang liêu hoa kết một thuyền yêu
Tình anh đó trao em lời luyến nhớ
Một chút thơ dâng tràn theo hơi thở
Mở tấm lòng ta cùng đón cơn mưa.
Hồng Bính
Nỗi lòng Tuần Thánh
Anh đang sống tâm tình ngày Tuần Thánh
Vũ trụ rũ buồn giữa nắng hanh khô
Sắc hạ chói chang vang lời kinh khổ
Nườm nượp bướm vàng lấp lánh mây qua.
Em có hay lời tình xuyên kẻ lá
Rỉ rả ngỏ lời ngọn gió đong đưa
Tình anh đó mong ngóng một cơn mưa
Là em đến, bay về cơn gió lạ.
Em mượt mà nương dáng hạ vừa sang
Em bay lên vũ trụ thả cung đàn
Rực một màu kiêu sa bừng ánh sáng
Nắng rỡ ràng ngày băng gía vội tan.
Trong Tuần Thánh mà cứ nghĩ miên man
Tình yêu Chúa khung trời xanh rộng mở
Có nàng thơ say đắm một giấc mơ
Anh quyết chọn yêu em và yêu Chúa.
Hồng Bính
Tiếng mưa chiều
Cơn mưa chiều không bay về nặng hạt
Chẳng ồn ào nghiêng ngả thổi hàng cây
Nhưng êm êm, rất lạ, giọt mưa dày
Rơi lã chã dường như trời buông lệ.
Phải không em mưa đầu mùa vẫn thế?
Gió dật dờ đùa cợt cái yêu đương
Mà nhả mưa chầm chậm ướt con đường
Làm ngần ngại, bước chân người tìm đến.
Em nghe chăng bản tình ca thuyền bến
Thích đợi chờ ngân mãi khúc trông mong
Người ta thương trong đêm dài ôm mộng
Ước một ngày thuyền mở hội trùng dương.
Vòng tay mở kết chặt bến yêu thương
Lời trao gởi đi theo lời nắng gọi
Mở cõi lòng thổn thức nhịp con thoi
Mà ôm hết ngất ngây tình gió hạ.
Em nghe không bài tình ca ói ả
Anh kết vần từ những lối em qua
Để gọi mưa, hạ mang gió đầu mùa
Nhỏ giọt sầu chông chênh buồn da diết.
Và anh biết trong gió chiều tha thiết
Tiếng mưa buồn thấm ướt cả vành môi
Lời yêu thương, như giọt nắng lưng đồi
Đã vội vàng theo mưa chiều lịm tắt.
Hồng Bính
Chút Mong
Thương em một kiếp má hồng
Tình duyên gãy gánh thay chồng nuôi con
Bến nào biết chọn đục trong
Thuyền hồng rạn vỡ tơ lòng em mang.
Lại thêm miệng lưỡi thế gian
Dèm pha tứ đức hồng nhan gánh gồng
Than trời cũng chỉ bằng không
Tơ vò trăm mối đắng lòng miên man.
Cơm và huyết lệ chứa chan
Nuốt vào tất cả tiếng than não nề
Chập chùng bóng tối cô liêu
Em cùng chiếc bóng liêu xiêu vật vờ.
Đêm dài vũ trụ ngẩn ngơ
Nhìn em lau vội lệ rơi thành hàng
Mong rằng bóng tối mau tan
Niềm vui trời sẽ khẽ khàng trao em.
Hồng Bính
+++++++++++++++
Dấu tích còn lại
Mùa chay thánh đã qua rồi em nhỉ?
Giá cuộc đời có vay trả trả vay
Có nợ nần, có vất vả chua cay
Có lo toan tháng ngày không ngưng nghỉ.
Và thế đó đời ta hoài bươn chải,
Chút xuân thì thoáng chốc vụt qua mau
Mái tóc xanh mới đó đã đổi màu
Ngó lại mình chút duyên còn ở lại.
Phận bẽ bàng như chiếc lá khẽ lay
Vừa quắt quay đã vội vã xa cành
Rơi xuống đất gió ru lời buồn thánh
Khúc nhạc buồn đưa hạt bụi nhẹ bay.
Em có hay lời nhắn của hôm nay
Là duyên nợ như mưa trời nợ đất
Nợ dòng sông ánh trăng dù lẩn khuất
Vẫn miệt mài soi bóng đã ngàn năm.
Thì em nhỉ, trong đổ nát tan hoang
Mình chăm lấy một bông hoa tình ái
Dẫu phôi phai hết dấu tích tháng ngày
Vẫn còn lại tình yêu ngày xưa ấy.
Hồng Bính
Lời của nắng
Anh hỏi nắng sao cứ gào mưa thế?
Cứ chói chang thiêu đốt cái oi nồng
Cứ mong chờ chút gió giữa mênh mông
Trải trên không chiếc thuyền yêu mây dệt.
Ôi cái nóng giòng sông tình chảy xiết
Tải nhớ nhung trên mái tóc em bồng
Làn môi mọng trong ánh mắt mênh mông
Trải trên không khúc tình ca dải lụa.
Nắng gọi mưa bài ca từ muôn thuở
Réo tìm nhau chút gió thổi mơ màng
Ôm vạt nắng làm ngày tháng mênh mang
Chờ mưa xuống tưới mầm xanh hạnh phúc.
Và em hởi, tim em còn hờ hững?
Chẳng cần mưa hay chút nắng cuối chiều
Chẳng hẹn hò, yêu cái phận liêu xiêu
Buồn hiu hắt tịch liêu dần tìm đến.
Lời hẹn thề em chôn ờ bến mê
Để mặc tình theo dòng tan tìm bọt
Giọt tăm buồn chìm nổi cảnh héo hon
Em uống hết, hư không làm câu hẹn.
Riêng anh vẫn sầu thương từng đêm vắng
Vẫn dạt dào mong mưa chóng về thăm
Vẫn ấp ôm tiếng hát lá ru cành
Vòng tay ấm mơn man lời nắng gọi.
Hồng Bính
Tình Ngang Trái
Em muốn tỏ mối tình em diễm tuyệt
Tới một người mà đã khắc vào tim
Yêu say mê nhưng cố giữ im lìm
Mình một bóng đơn phương tràn nhung nhớ.
Em thẩn thờ ôm linh hồn dãy chết
Bởi tình yêu đang chất chứa mê say
Nhưng nơi xa chàng chẳng biết chẳng hay
Vì chàng mãi trải hồn thơ dâng hiến
Em say đắm nhìn ánh mắt chàng trao (1)
Khiến em mê, em thêm tủi giận hờn
Và ôm hận cho tình ngã chơi vơi
Trời sao nỡ để chàng là tu sỹ.
Tình chàng theo ôi cao sang tuyệt mỹ
Em hiểu rồi chấp nhận thiệt mình thôi
Trăm năm tình chàng đã gả Chúa rồi
Và tuyên thệ trung thành cho đến chết.
Chàng thần thánh bên khung tòa cáo giải
Rất nhiệm mầu nghe các tội đoàn chiên
Rồi thay Chúa tha tất cả tội khiên
Chàng uy nghiêm em run rẩy xa nhìn.
Em biết rõ, chàng mãi hoài xa lạ
Bởi tràng hạt lời kinh, tấm áo dòng
Là dấu tích Linh mục chẳng hề phai
Chàng đã quyết dâng mình cho nhân thế.
Em quyết định một mình ôm ngang trái
Ôm cuộc tình trang nhật ký trối trăn
Uống thật đầy giọt nước mắt ăn năn
Vì chàng mãi cao sang và bất diệt.
Hồng Bính
(1) Ánh mắt của người Linh mục là một ánh mắt của một Giêsu khác ( Alter Christus), ánh mắt nhân từ khoan hậu, nên Linh mục của Chúa cũng thường nhìn mọi người bằng ánh mắt ấy.
Nợ nhau
Nóng quá mồ hôi lã chã tuôn
Hai mắt cay xè môi nuốt mặn
Hai má hai giòng không kịp thấm
Muối mặn cuộc đời chảy không ngơi.
Mờ ảo cay xè ngóng xa khơi
Một đời bươn chải bước hụt hơi
Vì yêu em quá thuyền trôi nổi
Nên cũng yêu đời dẫu chơi vơi.
Người nương theo sóng vòng tay nợ
Nợ chắc tay đưa nợ nụ cười
Nợ đời dâu bể ánh trăng vơi
Ru tình nghiêng ngả, rơi từng mảnh.
Nợ tiếng thầm thì trong đêm vắng
Nợ tiếng thân thương mộng thật lành
Xiết lấy đời nhau bàn tay ấm
Nợ gánh chung vai nợ bạc đầu.
Nợ tình lời hứa sẽ chôn sâu
Tiếng buồn xa xót giọt đắng sầu
Yêu nhau ôm hết đời tan vỡ
Hai đứa vui vầy giữa nỗi đau.
Hồng Bính
Mưa mong chờ
Mưa yêu ơi sao em cứ hững hờ
Để nắng hè đưa ngọn gió hanh khô
Đốt cháy ai từng vết thương lỗ chỗ
Tim nhớ người, rỉ máu nhịp đung đưa.
Và mưa ơi yêu hết nhịp thiếu thừa
Em hãy về làm ướt áo vai anh
Thấm tình xanh thổn thức nhẹ ru cành
Gõ nhịp nhàng tóc tơ làn hương thoảng.
Mưa yêu ơi niềm khát khao mùa hạ
Đón em về tắm ngập ánh mắt yêu
Môi phớt nhanh bóng nắng ngã dáng chiều
Trời chợt mát, thời gian ngưng đọng lại.
Và mưa ơi anh mong chờ em mãi
Xin hãy về đưa gót nhẹ đi qua
Như gió lùa đưa kỷ niệm phôi pha
Đã nhạt nhòa bỗng bùng lên dữ dội.
Tình hai đứa dù cách xa vời vợi
Nỗi nhớ nầy vẫn nghiêng cả bên kia
Dù cách xa nhưng chưa phải chia lìa
Tình nồng thắm, lời yêu còn hương tỏa.
Hồng Bính
Thương em
Thương em cái nóng giữa trưa
Sài Gòn đổ lửa tương tư mưa hè
Hàng cây khép lá ủ ê
Gởi em chút gió vân vê tóc thề.
Giảng bài kiên nhẫn tỉ tê
Học trò mấy đứa tỉnh mê gật gù
Thương em giọng nói hao hư
Gần như tắt tiếng hồ như lạc vần.
Thật lòng anh muốn cầm tay
Trao em ước nguyện một ngày bình an
Bồi hồi tình bỗng như say
Chợt mong em nhận anh là người thương.
Tơ hồng dù có vấn vương
Còn đang rối rắm trăm đường xót xa
Mong em giữ mãi nét hoa
Ngọc ngà má thắm mặn mà môi duyên.
Thương em anh dệt ước nguyền
Dệt từng câu hát tới miền đất thơ
Dệt con thuyền nhỏ đứng chờ
Để đưa em tới bến bờ yêu thương.
Hồng Bính
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn