Tết đến rồi, ai cũng mong muốn một không khí gia đình sum vầy, đầm ấm, nhưng thật đáng tiếc, không phải gia đình nào cũng có thể tận hưởng Tết theo cách trọn vẹn. Có những gia đình, cứ qua năm mới là lại gặp phải những tình huống trớ trêu, căng thẳng, thậm chí còn khiến ngày Tết trở thành một “nghi lễ” mệt mỏi, xa rời những gì mà chúng ta mong muốn.
Thứ nhất, có những gia đình cả năm không dọn dẹp, đến Tết mới cuống cuồng trang hoàng nhà cửa. Cảnh tượng người mẹ mệt mỏi, cuống cuồng chạy quanh nhà, chồng cáu gắt, con cái cãi nhau… Đến tối 30 Tết, thậm chí sáng mùng 1 cũng không ai còn sức để tận hưởng không khí ngày Tết. Cuối cùng, Tết kết thúc trong mệt mỏi, không hề có niềm vui trọn vẹn.
Thứ hai, có những gia đình cứ luẩn quẩn trong công việc. Mẹ lo gói bánh, cha lo cắt tỉa, con cái dọn dẹp, và cả nhà lại bị cuốn vào vòng xoáy của công việc mà không thể thảnh thơi tận hưởng những khoảnh khắc quý giá bên nhau. Họ tạo ra áp lực không cần thiết, làm công việc không ngừng nghỉ cho đến phút cuối cùng, và đến cuối Tết, mọi người chỉ còn lại sự mệt mỏi, không còn tâm trí để cảm nhận sự yêu thương.
Thứ ba, có những gia đình giữ truyền thống cúng bái nghiêm ngặt, ngày nào cũng cúng, cũng lễ. Nhưng thay vì cảm nhận được sự linh thiêng, họ lại chỉ thấy mình quay quắt trong những công việc liên quan đến cúng bái, thắp hương, dọn dẹp mà không có thời gian dành cho chính mình. Đặc biệt là những người làm vợ, làm dâu trong những gia đình này, họ luôn cảm thấy mình bị bó buộc, không thể thở được. Cuối cùng, Tết trôi qua trong sự mệt mỏi, căng thẳng mà chẳng có niềm vui.
Thứ tư, có những người luôn sợ bị đánh giá bởi người khác, bởi hàng xóm, bạn bè. Họ lo lắng liệu Tết này mình có được lì xì nhiều hay không, món ăn có đủ sang trọng hay không… và trong khi họ lo lắng cho cái nhìn của người ngoài, họ lại bỏ quên những giây phút ấm áp, hạnh phúc bên gia đình. Họ sống vì cái nhìn của xã hội, chứ không phải vì chính mình, nên cuối cùng Tết chỉ là những căng thẳng và sự mệt mỏi.
Thứ năm, có những gia đình suốt ngày chuẩn bị đón tiếp khách. Ngày Tết, họ cứ loay hoay pha trà, rót nước, lau bàn… để phục vụ khách, nhưng lại bỏ qua việc dành thời gian cho nhau. Mọi người không còn niềm vui, sự quây quần vì phải luôn bận rộn với người ngoài. Cuối cùng, ngày Tết chẳng còn ý nghĩa gì ngoài việc chạy đua theo sự đoan trang và trách nhiệm xã hội.
Thứ sáu, có những ông chồng suốt ngày lang thang, ăn Tết qua các nhà bạn bè, đối tác. Sau những cuộc vui, họ về nhà với đầu óc mệt mỏi, đôi khi lại gây lục đục trong gia đình. Họ thiếu sự chăm sóc, quan tâm, và đôi khi là một chút tình yêu dành cho gia đình. Họ chỉ sống cho mình, bỏ qua cảm xúc của những người thân yêu. Ngày Tết kết thúc trong sự thiếu vắng yêu thương, thiếu sự gắn kết.
Cuối cùng, có những gia đình mà vì sự cuồng công việc, lo toan cho những bữa tiệc, những món ăn, những cuộc vui mà quên đi mục đích thực sự của Tết. Tết không phải là sự mệt mỏi, căng thẳng, mà là cơ hội để đoàn viên, để yêu thương và sẻ chia. Một cái Tết thật sự phải là một cái Tết yên bình, đầm ấm, nơi mỗi người trong gia đình đều được quan tâm, được tôn trọng, được yêu thương.
Tết là dịp để chúng ta tạm gác lại những lo toan, để trở về với gia đình, với những người thân yêu, để cùng nhau chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong một năm qua. Vì vậy, hãy nhớ rằng Tết không phải là thời gian để chuốc lấy mệt mỏi, căng thẳng, mà là thời gian để cảm nhận sự bình yên trong lòng.
Chúc mọi người một năm mới An Khang Thịnh Vượng, và đừng để Tết trở thành những trải nghiệm “phát kinh”. Hãy để Tết là thời gian yêu thương và gắn kết.
Lm. Anmai, CSsR
KHÉP LẠI MỘT NĂM CŨ
Một đời người có bao nhiêu lần chứng kiến thời khắc cuối năm? Những dịp ấy luôn mang đến cho ta những phút giây lắng đọng, để ngồi lại, ngẫm nghĩ về vòng xoay bất tận của cuộc sống. Khi từng khoảnh khắc trầm lặng trôi qua, ta lặng lẽ đếm ngược, nhìn lại một năm đã khép lại với biết bao cung bậc cảm xúc: buồn, vui, hạnh phúc, và cả những trăn trở.
Dẫu cho năm qua có bộn bề lo toan hay vất vả nhọc nhằn, giờ đây, tất cả cũng được gói gọn lại, nhường chỗ cho sự thảnh thơi trong lòng. Cuộc sống vốn dĩ là thế, đầy những bất ngờ và khó lường. Nhưng nếu ta nhìn đời bằng ánh mắt bao dung, biết bỏ qua những giận hờn, trách móc, thì niềm vui và sự an yên sẽ tự khắc tìm đến.
Chiều cuối năm là dịp để ta trút bỏ những muộn phiền còn sót lại. Dẫu năm qua có mang đến thất bại hay đau buồn, tất cả cũng chỉ là quá khứ. Một chương cũ đã khép lại, mở ra hy vọng mới, những điều tốt đẹp hơn đang chờ phía trước.
Và giữa thời khắc giao mùa ấy, còn gì hạnh phúc hơn khi ta được trở về nhà, quây quần bên cha mẹ trong bữa cơm chiều đầm ấm? Dù cuộc sống có thế nào, vẫn còn những giây phút sum họp đầy yêu thương, để ta cảm thấy lòng mình thật ấm áp và biết ơn.
Chiều cuối năm, không giống như bất cứ buổi chiều nào khác. Sự tất bật, hối hả thường ngày dường như biến mất. Thay vào đó là một cảm giác bình yên đến lạ, khi lòng người lặng lại, đếm từng phút giây trôi qua, để khép lại một năm đầy sắc thái và chuẩn bị bước vào những ngày mới với hy vọng tràn đầy.
Lm. Anmai, CSsR
TẠM BIỆT NHA, NĂM CŨ!
Năm cũ đã qua, ta nhìn lại những tháng ngày đã qua với bao gian nan, vất vả. Cuộc sống cứ xoay vần với những lo toan về cơm áo gạo tiền, và dù ta luôn mong cầu một tương lai sáng lạn, vẫn không ít lần phải đối mặt với nỗi tủi sầu và những khó khăn không tên. Ta đã mơ về một tương lai tươi đẹp, chăm chỉ làm việc với tất cả tâm huyết, nhưng sau mười hai tháng dài, mọi thứ vẫn chỉ là một bức tranh mịt mờ, đầy âm u.
Từ tháng này qua tháng khác, năm qua năm lại, ta nhìn lại tổng kết, chẳng thấy dư dả gì ngoài nỗi buồn. Những ngày giáp Tết, ta vừa khóc vừa cười như kẻ điên, không biết mình đang ở đâu giữa cuộc đời đầy thử thách này. Dẫu thế, ta cũng không thể không cảm nhận được sự vô thường của đời sống. Tạm biệt nhé, năm cũ! Tết về, tay ta vẫn trắng, dù làm lụng hết sức, vẫn không đủ đầy.
Nhưng dù năm qua có bao nhiêu vất vả, nỗi buồn hay thất bại, ta cũng không thể không gửi gắm niềm hy vọng vào năm mới. Mong rằng năm mới sẽ đem đến cho ta những điều tươi sáng, những cơ hội mới mẻ, mọi chuyện sẽ thuận buồm xuôi gió, lộc tài không ngừng đến, và cuộc sống trở nên êm ấm cả trong lẫn ngoài. Mong cho ông bà, cha mẹ, con cái, bạn bè và những người thân yêu luôn an lành, khỏe mạnh. Cầu mong dù có cách xa, nhưng tình thân vẫn luôn gần gũi.
Dù cho năm cũ có mang lại thành công hay thất bại, tất cả đã qua. Hãy để nó lại phía sau và bắt đầu lại, bắt đầu một hành trình mới với niềm tin và hy vọng vào năm mới. Trong mọi hoàn cảnh, ta không quên tạ ơn Chúa vì những điều đã qua, vì sự quan phòng của Ngài và phó thác mọi sự vào tay Ngài, để Ngài dẫn dắt bước đường phía trước.
Lm. Anmai, CSsR
NHÂN NGHĨA Ở ĐỜI
Ai ơi, sống ở trên đời, đừng bao giờ quên đi chữ "Nhân" và "Nghĩa". Đó là hai giá trị cốt lõi, như là ánh sáng soi đường cho mỗi bước đi trong cuộc sống. Trong cuộc đời đầy bon chen này, nếu không giữ được chữ "Nhân", "Nghĩa", ta sẽ dễ dàng mất đi sự thanh thản trong tâm hồn, và làm tổn thương người khác mà không hề hay biết.
Khi ta mới bắt đầu bước vào đời, tay không, chân ướt, chẳng ai biết ta là ai. Trong lúc ấy, biết bao người đã giang tay giúp đỡ, nâng đỡ, dìu dắt ta qua những bước đi đầu tiên. Chính vì vậy, ta phải nhớ ơn, đừng quên cội nguồn mà mình đã đi qua. Ông bà ta đã từng dạy rằng: "Uống ngụm nước mát, nhớ ân khơi nguồn". Đó là lời nhắc nhở ta sống có ơn, có nghĩa với đời.
Cuộc sống này không phải lúc nào cũng dễ dàng, và đôi khi ta phải biết phân định đúng sai, ghét yêu một cách rõ ràng. Phàm là người, ta phải biết yêu thương, biết cảm thông và sống vì mọi người. Đừng vì chút lợi ích nhỏ mà quên đi cái tâm. Học hỏi là một hành trình dài, đừng vội vàng muốn có ngay thành quả mà không chịu rèn luyện. Hãy nhớ rằng, nếu không có sự kiên nhẫn, vội vàng sẽ dẫn đến ngã nhào.
Vì chút lợi ích, đừng đánh đổi đạo đức. Đừng sống theo kiểu "sáng ăn cây táo, chiều rào cây sung". Cuộc sống này rộng lớn, nhưng không có chỗ cho những kẻ có lòng dạ chia hai. Chỉ có lòng chân thành, sống đúng với bản chất của mình mới thật sự có thể tồn tại lâu dài. Đừng vì danh lợi mà bất chấp mọi thứ. Dù có giàu sang, quyền quý đến đâu, nếu không có đức, người khác vẫn sẽ không tôn trọng.
Chúng ta hãy sống theo lời dạy của Chúa, sống bằng tình yêu thương, sự chia sẻ và lòng nhân ái. Hãy làm gương sáng cho những người xung quanh, để mọi hành động của ta luôn phản chiếu sự chân thành, nhân ái mà Chúa đã dạy. Cả cuộc đời này, chỉ có "Nhân" và "Nghĩa" là những điều sẽ theo ta mãi mãi.
Lm. Anmai, CSsR
TẾT NÀY ĐÃ KHÁC
Tết này, tôi nhận thấy mọi thứ đã khác so với những mùa xuân trước. Thời gian như một dòng chảy không ngừng nghỉ, mang theo tuổi tác và những dấu vết của sự mệt mỏi, khiến tôi nhìn vào gương và không khỏi thất thần. Tết này, tôi đã già, đã xấu, và trên khuôn mặt, những nếp nhăn đã trở nên rõ rệt hơn. Đời tôi đã trôi qua một nửa, và mùa xuân này không còn đậm đà như thuở ban đầu nữa.
Tuy nhiên, năm nay cũng có những điều thay đổi. Mọi thứ đã bớt khó khăn hơn trước, dù vậy, tôi vẫn phải vội vã chạy đua với cuộc sống, miệt mài kiếm tiền để mưu sinh. Tết đến, tôi vẫn chưa thực hiện được giấc mơ bình yên, vẫn còn bận rộn với công việc và những lo toan không dứt. Cuộc sống có những lúc thật bề bộn, nhưng trong lòng tôi luôn cố gắng tìm kiếm sự an yên.
Tết này, nhìn những người bạn thân, tôi thấy họ đang sống trong niềm vui trọn vẹn, khoe khoang về những thành tựu vật chất mà họ đạt được. Xe đẹp, nhà sang, và cuộc sống đầy đủ khiến tôi không khỏi cảm thấy mình còn quá nghèo nàn, vẫn phải vật lộn kiếm từng đồng lương. Nhưng không vì thế mà tôi cảm thấy buồn. Mỗi người có một con đường, và tôi biết rằng, dù mình có chưa đạt được những gì mong muốn, nhưng mình vẫn có những điều quý giá hơn – đó là gia đình và tình yêu thương.
Với mỗi năm mới đến, tôi luôn mong cho gia đình mình sức khỏe, các con tôi trưởng thành, và công việc sẽ ổn định để có thể đủ sống, đủ ăn. Dù cuộc sống này còn thiếu thốn, tôi vẫn biết ơn vì được sống một cuộc đời đầy những người thân yêu bên cạnh.
Mặc dù bây giờ tôi không còn trẻ, không còn đẹp như xưa, và không thể tránh khỏi quy luật của cuộc sống, nhưng tôi chấp nhận. Những nếp nhăn, những thay đổi là phần không thể thiếu của hành trình sống. Dẫu sao, tôi vẫn mỉm cười và đón nhận mọi thứ, vì tôi biết, cuộc sống này không chỉ có những niềm vui tươi mới, mà còn có những bài học quý giá từ sự trưởng thành.
Tất cả những gì tôi có được trong cuộc sống này, tôi xin phó dâng cho Chúa. Ngài là nguồn sống, là sức mạnh để tôi vượt qua mọi thử thách. Mỗi bước đi của tôi đều được Ngài dẫn dắt, và dù có khó khăn hay gian nan, tôi vẫn tin rằng tất cả sẽ được Ngài soi sáng và giúp đỡ.
Lm. Anmai, CSsR
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn