TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Đại Lễ Chúa Giáng Sinh

“Hôm nay, Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”. (Lc 2, 1-14)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ SÁU TUẦN 20 THƯỜNG NIÊN

Thứ ba - 13/08/2024 14:50 |   357
Một người trong nhóm thông luật hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: “Thưa Thầy, trong sách luật Mô-sê, điều răn nào là điều răn trọng nhất?” (Mt 22,34-40)

23/08/2024
thứ sáu tuần 20 thường niên

Thánh Rôsa Lima, trinh nữ

t6 t20 TN

Mt 22,34-40


điều răn quan trọng nhất
Một người trong nhóm thông luật hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: “Thưa Thầy, trong sách luật Mô-sê, điều răn nào là điều răn trọng nhất?” (Mt 22,34-40)

Suy niệm: Tin Mừng ghi rõ ông thầy thông luật hỏi Chúa Giê-su không phải để tìm hiểu mà là muốn đánh đố Ngài. Có thể ông ta muốn tranh luận với Chúa Giê-su; nhưng cũng có thể chính ông ta bị bối rối giữa rừng luật nên đem câu hỏi hóc búa đó ra để bắt bí Ngài. Dẫu sao câu hỏi của ông cũng giúp chúng ta ý thức một điều dễ bị lãng quên: Bị cuốn hút bởi những nhu cầu thường nhật, bởi những công việc quen thuộc, nhiều khi người ta chỉ hành động theo thói quen, không hề thắc mắc về điều mình đang làm hoặc biết chọn “điều quan trọng nhất” để thi hành. Thói quen đó nguy hiểm ở chỗ chúng ta vẫn nghĩ mình đang làm điều tốt trong khi quá chú trọng đến tiểu tiết và hình thức và coi chúng như điều quan trọng nhất. Đó chính là lối giả hình theo kiểu biệt phái mà Chúa lên án.

Mời Bạn: Biết đặt câu hỏi về giới răn quan trọng nhất là điều cần thiết, nhưng biết sống giới răn đó lại càng quan trọng hơn. Qua Tin Mừng chúng mình đã biết đâu là điều răn quan trọng nhất, nhưng đừng dừng lại đó, hãy đem ra thực hành trong cuộc sống.

Chia sẻ: Áp dụng giới răn của Chúa vào nghề nghiệp của bạn, công việc quan trọng nhất của bạn là gì?

Sống Lời Chúa: Đọc lại đoạn kết của kinh Mười Điều Răn: “Mười điều răn ấy tóm về hai nầy mà chớ: trước kính mến một Đức Chúa Trời trên hết mọi sự, sau lại yêu người như mình ta vậy. Amen.”

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã dạy chúng con: mến Chúa yêu người là điều răn quan trọng nhất, xin cho con biết sống và liên lỉ thực hành giới răn này trong đời sống thường ngày của con.

Ngày 23: Lạy Chúa! Xin cho chúng con biết cho đi nhiều hơn, bởi vì, chúng con tốt với ai, nhất định, họ sẽ biết và có cách đáp đền. Xin cho chúng con bớt đòi hỏi, bớt khó khăn với người khác, nhưng, khắt khe, và yêu cầu bản thân mình nhiều hơn. Không có nhiều tham vọng, thì chúng con sẽ bớt đi những suy tư và toan tính. Xin cho chúng con biết cho đi mà không tính toán, biết dấn thân mà không mong chờ phần thưởng nào, ngoài một mình Chúa mà thôi. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
thứ sáu tuần 20 thường niên


Ca nhập lễ

Lạy Chúa là khiên thuẫn của chúng tôi, xin hãy trông xem, hãy nhìn tới dung mạo người được Chúa tấn phong. Thực một ngày sống trong hành lang nhà Chúa, đáng quí hơn ngàn ngày ở nơi đâu khác.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa dành muôn ân huệ thiêng liêng cho những người mến Chúa xin đổ tràn tình yêu nồng nhiệt xuống tâm hồn chúng con, giúp chúng con một niềm mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, hầu được hưởng gia nghiệp Chúa hứa, là gia nghiệp cao quý hơn những gì lòng người dám ước mong. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) R 1, 1. 3-6. 14b-16. 22

Bà Nôêmi cùng nàng dâu người Moab là bà Ruth, từ nơi di cư trở về thành Bêlem”.

Khởi đầu sách truyện Bà Ruth.

Khi các quan án cầm quyền, thì dưới thời một quan án kia, trong xứ xảy ra nạn đói kém. Có một người thành Bêlem, thuộc chi tộc Giuđa, đem vợ và hai con sang cư ngụ trong miền Môab.

Và Elimêlech, chồng bà Nôêmi, qua đời, để bà lại với hai con. Hai con bà cưới hai thiếu nữ Môab làm vợ: một tên là Orpha, còn người kia tên là Ruth. Họ chung sống ở đó được mười năm, thì cả hai người chồng là Mahalon và Kêlion cũng qua đời, còn lại mình bà Nôêmi không chồng con. Bấy giờ bà Nôêmi cùng với hai nàng dâu định bỏ đất Môab trở về quê hương, vì nghe nói Chúa thương dân Người, và ban cho họ lương thực.

Bà Orpha hôn mẹ chồng và ở lại đó. Còn bà Ruth thì đi theo mẹ chồng. Bà Nôêmi bảo bà Ruth rằng: “Kìa, chị dâu con đã ở lại với dân mình và các thần minh của họ, con hãy ở lại với chị con”. Bà Ruth thưa lại rằng: “Xin mẹ đừng bắt con bỏ mẹ mà ở lại, vì mẹ đi đâu thì con cũng đi theo đó. Dân tộc của mẹ là dân tộc của con, và Thiên Chúa của mẹ là Thiên Chúa của con”.

Vậy bà Nôêmi cùng nàng dâu người Môab là bà Ruth, từ nơi di cư trở về thành Bêlem, vào đầu mùa gặt lúa.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 145, 5-6. 7. 8-9a. 9bc-10

Ðáp: Linh hồn tôi ơi, hãy ngợi khen Chúa

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng: Phúc thay người được Thiên Chúa nhà Giacóp phù trợ, người đặt hy vọng vào Chúa là Thiên Chúa của mình: Người là Ðấng đã tạo thành trời đất, biển khơi và muôn vật chúng đang chứa đựng.

Xướng: Người là Ðấng trả lại quyền lợi cho người bị ức, và ban cho những người đói được cơm ăn. Thiên Chúa cứu gỡ những người tù tội.

Xướng: Thiên Chúa mở mắt những kẻ đui mù. Thiên Chúa giải thoát những kẻ bị khòm lưng khuất phục, Thiên Chúa yêu quý các bậc hiền nhân, Thiên Chúa che chở những khách kiều cư. 

Xướng: Thiên Chúa nâng đỡ những người mồ côi quả phụ, và làm rối loạn đường lối đứa ác nhân. Thiên Chúa sẽ làm vua tới muôn đời. Sion hỡi, Thiên Chúa của ngươi sẽ làm vua tự đời này sang đời khác. 

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 37, 1-14

“Hỡi các bộ xương khô, hãy nghe lời Chúa. Ta sẽ dẫn các ngươi ra khỏi mồ, và dẫn dắt các ngươi vào nhà Israel”.

Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

Trong những ngày ấy, tay Chúa đặt trên tôi, và dẫn tôi đi trong thần trí của Chúa: Người để tôi giữa cánh đồng đầy hài cốt; Người đem tôi đi vòng quanh những hài cốt ấy, có rất nhiều bộ xương khô nằm la liệt trên cánh đồng. Và Chúa phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, ngươi nghĩ các xương này sẽ có thể được sống chăng?” Tôi thưa: “Lạy Chúa là Thiên Chúa, Chúa đã biết”. Người liền phán cùng tôi: “Ngươi hãy nói tiên tri về các bộ xương này, và bảo chúng rằng: ‘Hỡi các bộ xương khô, hãy nghe lời Chúa. Chúa là Thiên Chúa phán cùng các bộ xương như thế này: Ðây Ta sẽ khiến hồn nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc ra trên các ngươi, và cho da bọc các ngươi: Ta sẽ ban hồn cho các ngươi, các ngươi sẽ được sống và biết rằng Ta là Chúa’ “. Tôi đã nói tiên tri như Chúa đã truyền cho tôi.

Ðang lúc tôi nói tiên tri, thì có tiếng ồn ào, và tôi thấy chuyển động: các bộ xương họp lại với nhau, xương ăn khớp với nhau. Tôi quan sát, và này đây, gân và thịt mọc trên các bộ xương: có da bọc lại, nhưng chưa có hồn. Và Chúa phán cùng tôi rằng: “Ngươi hãy nói tiên tri về hồn, hỡi con người, hãy nói tiên tri và bảo hồn rằng: ‘Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi hồn, hãy từ bốn phương tiến đến’, và thổi hơi trên những kẻ bị giết này, để chúng sống lại”. Tôi đã nói tiên tri như Chúa đã truyền cho tôi. Hồn liền nhập vào chúng và chúng được sống. Chúng đứng thẳng lên làm thành một đạo quân cực kỳ đông đảo.

Và Chúa phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, các bộ xương này là toàn thể nhà Israel. Chúng nói rằng: ‘Xương chúng tôi đã khô đét, chúng tôi mất hết hy vọng, chúng tôi đã bị tiêu diệt’. Bởi đó, ngươi hãy nói tiên tri cho chúng rằng: ‘Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi dân Ta, này Ta sẽ mở các cửa mồ các ngươi, Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi mồ, và dẫn dắt các ngươi vào đất Israel. Hỡi dân Ta, các ngươi sẽ biết Ta là Chúa, lúc Ta mở cửa mồ các ngươi, và kéo các ngươi ra khỏi mồ, Ta sẽ cho các ngươi thần trí của Ta, và các ngươi sẽ được sống; Ta sẽ cho các ngươi an cư trên đất các ngươi, các ngươi biết rằng: Ta là Chúa, chính Ta đã phán và sẽ thi hành’ “.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 106, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9

Ðáp: Hãy chúc tụng Chúa, vì đức từ bi Người còn muôn thuở (c. 1).

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng: Hãy xướng lên, hỡi những người được Chúa thục mạng cho, những người Chúa đã thục mạng khỏi tay quân thù: những người Chúa đã họp lại từ muôn đất nước; từ đông sang tây và từ bắc chí nam. – Ðáp.

Xướng: Xưa họ lạc lõng trong chốn cô liêu hoang địa, không biết đường đi tới thành trì có thể định cư. Lúc bấy giờ họ đói khát, và sinh lực trong người họ hao mòn.

Xướng: Họ kêu cầu cùng Chúa trong lúc khốn cùng, Người đã cứu họ thoát cảnh gian truân. Người dẫn họ đi trên con đường thẳng, để họ tới được thành trì có thể định cư.

Xướng: Những người đó hãy cảm ơn Chúa vì lòng nhân hậu, và những điều kỳ diệu của Người đối với con người ta. Bởi Người đã cho người đói khát được no đủ, người cơ hàn được tràn trề thiện hảo.

Alleluia: Mt 11, 25

Alleluia, alleluia! – Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã mạc khải những mầu nhiệm nước trời cho những kẻ bé mọn. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 22, 34-40

“Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi, và yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng, thì họp nhau lại. Ðoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng: “Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?” Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi. Toàn thể lề luật và sách các tiên tri đều tóm lại trong hai giới răn đó”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin chấp nhận lễ vật của chúng con và thực hiện cuộc trao đổi kỳ diệu trong thánh lễ này: là cho chúng con được đón nhận chính Chúa khi chúng con dâng tiến của lễ do Chúa tặng ban. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Chúa rộng lượng từ bi, và Chúa rất giàu ơn cứu độ.

Hoặc đọc:

Chúa phán: Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, Chúa đã ban bí tích Thánh Thể cho chúng con được tham dự vào sự sống của Ðức Kitô; xin cho chúng con được trở nên giống như Người, để mai sau được vào thiên quốc cùng Người chung hưởng phúc vinh quang. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Suy niệm

ĐIỀU RĂN TRỌNG NHẤT (Mt 22,34-40)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Người Do thái có quá nhiều luật đến độ họ không hiểu khoản luật nào là cốt yếu. Vì thế họ đưa vấn đề ra để thử Chúa Giê-su. Câu trả lời của Chúa Giê-su vừa gọn gàng, minh bạch, vừa súc tích. Chúa Giê-su vạch ra cho họ thấy cái mấu chốt, điều cốt lõi của lề luật, đồng thời Người nâng cao khoản luật “Yêu tha nhân” tiếp ngay sau luật “Kính Thiên Chúa”. Kính Chúa yêu người là hai giới răn phải luôn đi đôi với nhau, như thánh Gio-an đã khẳng định: “Kẻ nói kính Chúa mà không yêu người là kẻ nói dối”.

2. Tuần báo Newsweek số ra ngày 10/8/1993 đã ghi lại một sáng kiến mới lạ tại Nhật, đó là “Sư máy”. Vị sư máy này, mới nhìn qua, không khác gì vị tu hành thực thụ: đầu cúi xuống, mắt khép lại, môi và các cơ bắp đến gương mặt cử động theo nhịp cầu kinh ghi sẵn, một tay cầm chuỗi đưa lên một tay thì gõ mõ. Mỗi vị sư máy có thể cầu kinh không biết mỏi mệt, và có thể thuộc toàn bộ kinh kệ của mười giáo phái Phật giáo khác nhau tại Nhật. Sáng kiến này được đưa ra nhằm đáp ứng nhu cầu ơn gọi sư sãi ngày càng khan hiếm trong các Giáo hội Phật giáo tại Nhật. Tuy nhiên, như tác giả bài báo ghi nhận: những cái máy làm được mọi sự, duy chỉ một điều chúng không thể làm được, đó là chúng không biết yêu thương.

3. Trong bài Tin Mừng hôm nay, khi trả lời cho nhà thông luật, Chúa Giê-su cũng tóm lược giáo huấn yêu thương của Ngài: “Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trong nhất”? Câu nói mà người thông luật đặt ra cho Chúa Giê-su vừa là cái bẫy gài Ngài, vừa phản ánh tâm thức vụ hình thức của họ. Họ tuân giữ mọi lề luật, họ phân chia bậc thang giá trị của mỗi lề luật, họ đánh giá con người theo sự trung thành của người đó đối với lề luật, họ sẵn sàng hy sinh tất cả để trung thành với từng chi tiết của lề luật, thế nhưng họ lại không màng đến cái cốt lõi của lề luật là tình yêu thương.

4. Trả lời cho người thông luật, Chúa Giê-su nói: “Tất cả lề luật và lời các tiên tri đều quy về hai giới răn: mến Chúa và yêu người”. Điều đó có nghĩa là nếu loại bỏ tình thương ra khỏi lề luật, thì toàn bộ lâu đài của lề luật sẽ sụp đổ. Người thông luật và những Biệt phái hẳn phải ngạc nhiên về giáo huấn của Chúa Giê-su. Đối với họ, điều quan trọng là tuân giữ lề luật, chứ không phải sống theo tinh thần của lề luật là tình thương: họ sẵn sàng loại bỏ và khước từ tình thương đối với tha nhân để trung thành với lề luật, cụ thể là giữ ngày Hưu lễ. Chúa Giê-su gọi giáo huấn của Ngài là một điều răn mới: mới vì Ngài đặt tình thương vào trọng tâm của lề luật, mới vì Ngài xem tình yêu đối với tha nhân như một thể hiện của lòng mến Chúa (Mỗi ngày một tin vui).

5. Yêu thương là kiện toàn lề luật; yêu thương là cốt lõi của Đạo. Đi Đạo, sống Đạo, giữ Đạo, xét cho cùng chính là yêu thương, không yêu thương thì con người chỉ còn là một thứ người máy vô hồn. Thánh Gio-an Tông đồ, người đã suốt đời sống và suy tư về tình yêu, vào cuối đời, ngài đã tóm tắt tất cả thành một công thức: “Thiên Chúa là tình yêu”, và ngài dẫn giải: “Ai nói mình yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em thì đó là kẻ nói dối, bởi vì kẻ không yêu thương người anh em nó thấy trước mắt, tất không thể yêu mến Đấng nó không thấy”.

6. Trong thực hành, chúng ta không muốn đưa ra những câu định nghĩa trừu tượng về tình yêu Chúa và tha nhân mà chỉ muốn đi vào thực hành trong cuộc sống.

Chúng ta có thể nhận định về câu nói của Đức cha Arthur Tonne: “Yêu Chúa là gì? Yêu mến Chúa là “ao ước làm vui lòng Chúa”. Lệnh truyền của Chúa Ki-tô có thể đọc là: “Con hãy ao ước làm vui lòng Chúa”.

Yêu tha nhân có nghĩa là “ao ước làm điều thiện hảo cho họ”. Chúng ta không thể “làm điều thiện hảo cho Chúa, nhưng chúng ta có thể ao ước làm vui lòng Ngài. Chúng ta có thể  và phải làm điều thiện hảo cho tha nhân. Một trong những cách tốt nhất để làm vui lòng Chúa là làm điều thiện hảo cho tha nhân. Đã có những lần Chúa Giê-su nói với chúng ta rằng ai yêu mến Chúa thì tuân giữ giới răn của Ngài. Cách đây vài Chúa nhật, chúng ta đã thấy rằng giới răn của Chúa là bằng chứng tình yêu của Ngài đối với chúng ta. Tuân giữ điều răn Chúa là bằng chứng tình yêu của chúng ta  đối với Ngài (Gm Arthtur Tonne, Bài giảng Tin Mừng, năm A, tr 130).

7. Truyện: Đi tìm chén thánh

Có một câu chuyện huyền thoại về “người Samaritanô tốt lành” có tên là Sir Launfal, một hiệp sĩ trẻ hào hùng. Một ngày nọ chàng hiệp sĩ lên đường đi truy tìm chiếc chén thánh mà Chúa Giê-su đã sử dụng trong bữa Tiệc ly. Khi chàng bắt đầu rời khỏi thành phố ra đi thì gặp ngay một người cùi đang ngồi ăn xin bên vệ đường. Chạnh lòng thương, chàng đã giúp cho người cùi một đồng, rồi ra đi. Chàng tìm mãi chẳng thấy chén thánh đâu! Thất bại, chàng hiệp sĩ bèn lên ngựa quay trở về nhà. Lúc này chàng đã già hơn xưa sau cuộc hành trình  tìm kiếm thật gian khổ.

Còn người cùi vẫn ngồi ăn xin ở chỗ cũ. Chàng hiệp sĩ chẳng còn tiền bạc gì nữa để cho, anh chia sẻ với người cùi mảnh bánh vụn còn lại trong cuộc đời. Ăn xong, họ chẳng có gì để uống. Chàng hiệp sĩ bèn lấy cái tô của người cùi đi tìm nước cho người cùi uống. Khi chàng bưng tô nước quay trở lại đưa cho người cùi thì người cùi đã biến thành Chúa Giê-su và tô nước hóa nên chén thánh mà chàng đang đi tìm kiếm.

ĐI THEO ĐƯỜNG CHÂN LÝ
(THỨ SÁU TUẦN 20 TN NĂM CHẴN)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB


Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Sáu Tuần 20 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa dành muôn ân huệ thiêng liêng cho những người mến Chúa, xin Chúa đổ tràn tình yêu nồng nhiệt xuống tâm hồn chúng ta, giúp chúng ta một niềm mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, hầu được hưởng gia nghiệp Chúa hứa, là gia nghiệp cao quý hơn những gì lòng người dám ước mong.

Mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, bằng cách quay trở về, chỉ cậy dựa vào một mình Chúa mà thôi, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, ngôn sứ Isaia cho thấy: Trông cậy vào ngoại bang là chuyện hão huyền. Nước Ítraen không còn nữa. Người kế vị Akhát, vua Giuđa, là Khítkigiahu tìm cách liên minh với Aicập chống lại Asua. Ngôn sứ Isaia chỉ lặp lại lời ông kêu gọi ba mươi năm trước: Giuđa chỉ mạnh, nếu trở lại với Chúa và tin tưởng nơi Người. Liên minh với ngoại bang chỉ đưa đến thất vọng và thảm bại. Giả như các ngươi trở lại và ở yên, hẳn các ngươi đã được cứu thoát. Giả như các ngươi bình tĩnh và tin tưởng, ắt các ngươi đã nên hùng mạnh. Đức Chúa đợi chờ để thi ân cho các ngươi; hạnh phúc thay mọi kẻ đợi chờ Người.

Mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, bởi vì, chỉ có một Đấng Trung Gian Duy Nhất là Đức Kitô, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Amrôxiô nói: Chỉ có một Đấng Trung Gian giữa Thiên Chúa và loài người, đó là một con người: Đức Giêsu Kitô… Người đã hiến thân chịu chết, đã bị liệt vào hàng tội nhân; nhưng thật ra Người đã mang lấy tội muôn người, và can thiệp cho những kẻ tội lỗi.

Mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, bởi vì, chỉ có một mình Chúa mới giải thoát và phục hồi lại cho chúng ta, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, Đức Chúa phán qua miệng ngôn sứ Êdêkien: Các xương khô kia ơi, hãy nghe lời Đức Chúa. Hỡi nhà Ítraen, Ta sẽ đưa các ngươi lên khỏi huyệt. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 106, vịnh gia cũng đã kêu gọi: Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương. Khi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng Chúa, Người đưa tay kéo họ ra khỏi cảnh gian truân, dắt họ đi thẳng đường ngay lối về chốn thành thị để định cư.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lạy Thiên Chúa con thờ, lối đi của Ngài, xin chỉ bảo con. Xin dẫn con đi theo đường chân lý của Ngài. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu đáp: Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Đó là điều răn trọng nhất và điều răn thứ nhất. Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chúa sẽ dẫn chúng ta theo đường chân lý của Chúa. Đường lối Chúa là tình yêu và chân lý. Chúa luôn yêu thương chăm sóc vỗ về chúng ta, cho dẫu, chúng ta lạc xa Người, Người vẫn chờ đợi chúng ta quay trở về, để thi ân giáng phúc. Chúa không tiếc gì với chúng ta, ngay cả Con Một, Người cũng ban cho chúng ta. Vấn đề là ở chỗ chúng ta, chúng ta có muốn quay trở về với Chúa để được hồi sinh, để được Người dẫn dắt theo đường chân lý và tình yêu của Người hay không mà thôi. Yêu mến Chúa, thì cũng phải yêu thương anh chị em mình, bởi vì, tất cả đều có chung một Cha trên trời, và tất cả là anh chị em của nhau. Chúa luôn dành muôn ân huệ thiêng liêng cho những ai yêu mến Chúa, ước gì chúng ta biết một niềm mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, hầu, chúng ta được hưởng gia nghiệp Chúa hứa, là gia nghiệp cao quý hơn những gì lòng người dám ước mong. Ước gì được như thế!

MUỐN ĐIỀU CHÚA MUỐN
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Tất cả luật Môsê và các sách ngôn sứ đều tuỳ thuộc vào hai điều răn ấy!”.

“Muốn cùng một điều và từ chối cùng một điều là nội dung đích thực của tình yêu: cái này trở nên giống cái kia! Và điều này dẫn đến một sự ‘chung nhất’: chung một ý chí, chung một tư tưởng!” - Sallust.

Kính thưa Anh Chị em,

Ý tưởng của sử gia cổ đại Sallust giúp chúng ta hiểu rằng, với Chúa Giêsu, “giới răn trọng nhất” là ‘muốn điều Chúa muốn!’. Trong Tin Mừng hôm nay, người ta hỏi ‘một’, Ngài trả lời ‘hai’: Chúa muốn chúng ta kính mến Chúa và yêu thương người! Và Ngài kết luận, “Tất cả luật Môsê và các sách ngôn sứ đều tuỳ thuộc vào hai điều răn ấy!”.

Kính mến Chúa phải được đặt lên hàng đầu! Nhưng việc kết hợp độc đáo giới răn thứ hai ‘làm một’ với giới răn thứ nhất là điều chưa từng có ai đã làm trước Chúa Giêsu. Với Ngài, sẽ không có tình yêu đích thực dành cho Thiên Chúa nếu không có tình yêu dành cho tha nhân. Ngài xác định rõ con đường đến với Thiên Chúa ‘luôn luôn đi qua và chỉ đi qua’ tha nhân, và đó là điều Chúa muốn! Trong Matthêu, Ngài tự ‘đồng nhất’ với người lân cận của chúng ta, cách riêng những ai dễ bị tổn thương, tan vỡ.

Hai giới răn được Chúa Giêsu gắn kết - như ‘hai chị em sinh đôi’ - giúp chúng ta tiến đến nguồn suối sống động và tuôn trào của Tình Yêu - chính Thiên Chúa - hầu mỗi người ‘yêu thương và được yêu thương’ trọn vẹn trong sự hiệp thông mà không gì và không ai có thể phá vỡ. Sự hiệp thông này là quà tặng cần được cầu xin mỗi ngày, nhưng cũng là một cam kết cá nhân để cuộc sống chúng ta không trở thành nô lệ cho các ngẫu tượng thế gian hoặc cho những ích kỷ. Và bằng chứng cho hành trình hoán cải và nên thánh của mỗi người phải luôn bao gồm việc sống tình yêu đối với tha nhân.

Đây là một thách thức! Nếu tôi nói “Tôi yêu Chúa” mà không yêu thương anh em tôi, thì điều đó không hiệu quả. Hãy xác tín “Yêu Chúa là yêu tha nhân!”. Chừng nào còn có một người anh chị em mà tôi khép lòng lại, thì tôi vẫn còn xa mới trở thành người môn đệ như Chúa Giêsu yêu cầu. Nhưng lòng thương xót của Ngài không cho phép chúng ta nản lòng; thay vào đó, kêu gọi chúng ta bắt đầu lại mỗi ngày để sống Tin Mừng một cách nhất quán. Tình yêu ban sự sống của Thiên Chúa sẽ chảy qua chúng ta để ôm lấy người khác, bao gồm cả những người rất khác biệt, thậm chí là kẻ thù. Có một viễn tượng tuyệt vời ở đây về mục đích của Thiên Chúa đối với cuộc sống của mỗi người, là nếu chúng ta ‘đầu phục’ mục đích của Thiên Chúa để chỉ sống cho Ngài và chỉ ‘muốn điều Chúa muốn’, thì Vương Quốc Ngài sẽ sớm đến trên trái đất này.

Kính thưa Anh Chị em,

“Tất cả luật Môsê và các sách ngôn sứ đều tuỳ thuộc vào hai điều răn ấy!”. Sống hai điều răn Chúa Giêsu dạy là sống tình yêu đích thực. Đó là “muốn cùng một điều và từ chối cùng một điều” với Thiên Chúa; đó là ngày càng trở nên giống Ngài - “cái này trở nên giống cái kia!”. Têrêxa Avilla nói, “Nếu chúng ta thực sự chỉ ‘muốn điều Chúa muốn’, chỉ tìm làm vui lòng Ngài, thì ngay cả những thử thách lớn nhất cũng sẽ trở nên ngọt ngào!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, nhịp điệu cuộc sống con chỉ rung động đúng cách nếu nó biết yêu như Chúa yêu. Đừng để đời sống con ‘ly dị’ khi Chúa và anh chị em con ‘ly thân!’”, Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây