TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XXV Thường Niên -Năm B

“Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết”. (Mc 9, 29-36)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ NĂM TUẦN 24 THƯỜNG NIÊN

Thứ năm - 12/09/2024 14:02 |   50
“Tội của chị rất nhiều nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều.” (Lc 7,36-50)

19/09/2024
Thứ năm tuần 24 THƯỜNG NIÊN

Thánh Januariô, giám mục, tử đạo

t5 t24 TNb

Lc 7,36-50


YÊU NHIỀU VÌ ĐƯỢC THA NHIỀU
“Tội của chị rất nhiều nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều.” (Lc 7,36-50)

Suy niệm: Ông Si-mon này thuộc nhóm Pha-ri-sêu, là nhóm thường đối đầu với Chúa Giê-su, nhưng ông có mối quan hệ thân thiết với Chúa và hẳn ông hãnh diện khi mời Thầy Giê-su đến nhà dùng bữa. Thế nhưng có một vị khách khó chịu không mời mà đến; cô này vốn mang tai tiếng vì tội lỗi công khai, lại vào nhà một người Pha-ri-sêu, là phạm vào một điều đại kỵ; đã vậy, cô lại làm những điều chướng tai gai mắt: rửa chân Chúa bằng nước mắt  của mình, lấy tóc mà lau, rồi hôn và xức dầu thơm lên chân Ngài. Chị đã liều mình làm những điều ấy, bất chấp mọi lời xầm xì thị phi, bởi chị biết rằng chị là người nhiều tội lỗi nhưng đã được Chúa thứ tha nhiều. Được thứ tha nhiều, nên chị làm tất cả để nói lên chị yêu mến Chúa nhiều.

Mời Bạn: Chúa Giê-su khử trừ tội lỗi nhưng Ngài không loại trừ, không lên án người tội lỗi. Trái lại, Chúa yêu thương, bao dung và tha thứ cho tội nhân. Nhờ thế Ngài xoá bỏ mặc cảm ngăn cách, mở cho tội nhân con đường sám hối để tái hoà nhập với cộng đoàn và sống một cuộc sống mới. Bạn có cảm nhận mình được Chúa thứ tha không? Bạn có biết mình được Chúa yêu thương dường nào không? Vậy bạn cũng hãy yêu mến Chúa thật nhiều vì đó là “bằng cớ bạn nhận biết ơn tha thứ” của Chúa.

Sống Lời Chúa: Khi xưng tội, bạn có lòng ăn năn tội thật và làm một việc hy sinh, phục vụ để thể hiện lòng sám hối.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con nhận biết rằng tội con thật nặng nề, nhưng Chúa vẫn luôn yêu thương và tha thứ mọi tội lỗi cho con. Xin giúp con gớm ghét tội lỗi và thật lòng chừa bỏ chúng, để con thêm lòng yêu mến Chúa.

Ngày 19: Lạy Chúa! Khi gặp chuyện không vui, xin cho chúng con đừng nổi giận vô cớ, cũng đừng mong chờ sự đồng tình từ người khác, bởi vì, cuộc sống vốn lạnh lùng hờ hững, quá yếu đuối chỉ khiến người khác xem thường mà thôi. Dù trong mắt thiên hạ, chúng con chẳng là gì cả, nhưng bản thân nhất định phải giữ lấy lòng tự trọng. Trên đời, có nhiều thứ chỉ có thể gặp, mà không thể cầu, mất đi rồi, sẽ không gặp lại nữa. Xin cho chúng con biết trân trọng những người ở lại, và tiễn chân những ai muốn ra đi. Đừng vì bất kì một cá nhân nào, mà đánh mất hết những điều tốt đẹp lớn lao phía trước. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thứ năm tuần 24 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, xin ban bình an cho những ai trông cậy vào Chúa, xin cho các tiên tri của Chúa được trung trực; xin nhậm lời cầu nguyện của tôi tớ Chúa, và của Is-ra-el dân Chúa.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa là Ðấng sáng tạo và điều khiển muôn loài, xin nhìn đến chúng con và cho chúng con biết tận tình thờ phượng Chúa, hầu luôn được cảm thấy rõ ràng lòng Chúa yêu thương. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) 1 Tm 4, 12-16

“Con hãy thận trọng giữ mình và giữ lấy giáo lý: như thế con sẽ cứu lấy chính mình con và những kẻ nghe lời con”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.
Con thân mến, chớ có ai khinh dể con vì con còn trẻ: nhưng con hãy nêu gương sáng cho các tín hữu, trong lời nói, cách ăn nết ở, trong đức bác ái, đức tin và đức thanh khiết. Cho tới khi cha đến, con hãy chăm chú đọc sách, khuyên bảo và dạy giáo lý. Con chớ quên lãng ân sủng trong con, là ơn đã ban cho con bởi lời tiên tri cùng với việc đặt tay của bậc Lão thành. Con hãy suy ngắm những sự đó, hãy để tâm đến các việc ấy, để mọi người đều thấy rõ con đã tiến tới. Con hãy thận trọng giữ mình và giữ lấy giáo lý: hãy kiên trì trong những việc ấy. Vì khi con làm như vậy, con sẽ cứu lấy chính mình con và những kẻ nghe lời con.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 110, 7-8. 9. 10

Ðáp: Vĩ đại thay công cuộc của Chúa (c. 2a).

Xướng: Công cuộc tay Chúa làm ra đều chân thật và công chính, mọi giới răn của người đều đáng cậy tin. Những giới răn đó được lập ra cho đến muôn ngàn đời, được ban hành một cách chân thành và đoan chính.

Xướng: Chúa đã gởi tặng ơn giải phóng cho dân Người, đã thiết lập lời minh ước tới muôn đời, danh Người thực là thánh thiện và khả úy!

Xướng: Ðầu sự khôn ngoan là tôn sợ Chúa, bao nhiêu người thờ Chúa đều hành động cách khôn ngoan. Lời khen ngợi Chúa còn tồn tại tới muôn đời.

Bài Ðọc I: (Năm II) 1 Cr 15, 1-11

“Chúa hiện ra với Giacôbê, rồi với tất cả các Tông đồ”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, tôi xin nhắc lại cho anh em Tin Mừng mà tôi đã rao giảng cho anh em, và anh em đã lãnh nhận và đang tin theo, nhờ đó anh em được cứu độ, nếu anh em tuân giữ lời lẽ tôi đã rao giảng cho anh em, bằng không, anh em đã tin cách vô ích. Tôi đã rao truyền cho anh em trước tiên điều mà chính tôi đã nhận lãnh: đó là Ðức Kitô đã chết vì tội lỗi chúng ta, đúng theo như lời Thánh Kinh. Người được mai táng và ngày thứ ba Người đã sống lại đúng theo như lời Thánh Kinh. Người đã hiện ra với ông Kêpha, rồi với mười một vị. Sau đó, Người đã hiện ra với hơn năm trăm anh em trong một lúc; nhiều người trong số anh em đó hãy còn sống tới nay, nhưng có vài người đã chết. Thế rồi Người hiện ra với Giacôbê, rồi với tất cả các Tông đồ. Sau cùng, Người cũng hiện ra với chính tôi như đứa con sinh non.
Tôi vốn là kẻ hèn mọn nhất trong các tông đồ, và không xứng đáng được gọi là tông đồ, vì tôi đã bắt bớ Hội thánh của Thiên Chúa. Nhưng nay tôi là người thế nào là nhờ ơn Thiên Chúa, và ơn của Người không vô ích nơi tôi, nhưng tôi đã chịu khó nhọc nhiều hơn tất cả các đấng: song không phải tôi, mà là ơn của Thiên Chúa ở với tôi. Dù tôi, dù là các đấng, chúng tôi đều rao giảng như thế cả, và anh em cũng đã tin như vậy.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 117, 1-2. 16ab-17. 28

Ðáp: Hãy cảm tạ Chúa, vì Chúa hảo tâm (c. 1a).

Xướng: Hãy cảm tạ Chúa, vì Chúa hảo tâm, vì đức từ bi của Người muôn thuở. Hỡi nhà Israel, hãy xướng lên: “Ðức từ bi của Người muôn thuở”.

Xướng: Tay hữu Chúa đã hành động mãnh liệt, tay hữu Chúa đã cất nhắc tôi lên. Tôi không chết, nhưng tôi sẽ sống và tôi sẽ loan truyền công cuộc của Chúa.

Xướng: Chúa là Thiên Chúa của con và con cảm tạ Chúa, lạy Chúa con, con hoan hô chúc tụng Ngài.

Alleluia: Tv 118, 135

Alleluia, alleluia! – Xin tỏ cho tôi tớ Chúa thấy long nhan hiền hậu, và dạy bảo con những thánh chỉ của Chúa. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 7, 36-50

“Tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có một người biệt phái kia mời Chúa Giêsu đến dùng bữa với mình; Người vào nhà người biệt phái và vào bàn ăn. Chợt có một người đàn bà tội lỗi trong thành, nghe biết Người đang dùng bữa trong nhà người biệt phái, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Bấy giờ bà đứng phía chân Người, khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Người, bà lấy tóc lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Thấy thế, người biệt phái đã mời Người, tự nghĩ rằng: “Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai, và thuộc hạng người nào chứ: là một đứa tội lỗi (mà)!” Nhưng Chúa Giêsu lên tiếng bảo ông rằng: “Hỡi Simon, Tôi có điều muốn nói với ông”. Simon thưa: “Xin Thầy cứ nói”.

“Một người chủ nợ có hai con nợ, một người nợ năm trăm đồng, người kia nợ năm mươi. Vì cả hai không có gì trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, người nào sẽ yêu chủ nợ nhiều hơn?” Simon đáp: “Tôi nghĩ là kẻ đã được tha nhiều hơn”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông đã xét đoán đúng”.

Và quay lại phía người đàn bà, Người bảo Simon: “Ông thấy người đàn bà này chứ? Tôi đã vào nhà ông, ông đã không đổ nước rửa chân Tôi, còn bà này đã lấy nước mắt rửa chân Tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã không hôn chào Tôi, còn bà này từ lúc vào không ngớt hôn chân Tôi. Ông đã không xức dầu trên đầu Tôi, còn bà này đã lấy thuốc thơm xức chân Tôi. Vì vậy, Tôi bảo ông, tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều. Kẻ được tha ít, thì yêu mến ít”.

Rồi Người bảo người đàn bà: “Tội con đã được tha rồi”. Những người đồng bàn liền nghĩ trong lòng rằng: “Ông này là ai mà lại tha tội được?” Và Người nói với người đàn bà: “Ðức tin con đã cứu con, con hãy về bình an”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin nghe lời chúng con cầu nguyện và thương nhận những lễ vật này để hiến lễ mỗi người chúng con dâng mà tôn vinh Danh Thánh, giúp mọi người đạt tới ơn cứu độ. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Ôi Thiên Chúa, cao quý thay ân sủng của Ngài. Con người ta tìm nương tựa trong bóng cánh của Ngài.

Hoặc đọc:

Chén chúc tụng mà chúng ta cầm lên chúc tụng Chúa, là thông hiệp với máu Chúa Kitô, và tấm bánh mà chúng ta bẻ ra, là thông phần vào mình Chúa.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, xin làm cho sức mạnh của bí tích này tràn ngập chúng con cả hồn lẫn xác, để chúng con không còn sống theo những cảm nghĩ tự nhiên, nhưng luôn theo ơn Thánh Thần hướng dẫn. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

NGƯỜI PHỤ NỮ SÁM HỐI
Lm Giuse Đinh Lập Liễm

1. Hôm nay một người biệt phái tên là Si-mon mời Đức Giê-su đến dùng bữa. Tình cờ có một phụ nữ tội lỗi khét tiếng trong thành đến phục dưới chân Chúa khóc lóc tỏ dấu ăn năn qua một số việc chị làm cho Chúa. Người phụ nữ này tuy có tội nặng hơn mọi người, nhưng chị biết lỗi và tin tưởng vào Đức Giê-su. Chị bất chấp cái nhìn khinh miệt của mọi người để tìm đến với Đức Giê-su. Trước niềm tin mạnh mẽ và lòng mến chân thành, dù tội chị rất nhiều, nhưng chị đã được tha tất cả. Như vậy, niềm tin và lòng yêu mến là điều kiện cần thiết để chúng ta được ơn tha thứ và cứu độ.

2. Thường người biệt phái không ưa Đức Giê-su và chỉ tìm cách gài bẫy để ám hại Ngài. Tuy thế, thánh Lu-ca cho chúng ta biết cũng có một thứ biệt phái lễ độ hơn, vẫn có cảm tình với Ngài, họ dám mời Ngài đến nhà dùng bữa. Hôm nay, thánh Lu-ca thuật lại cho chúng ta việc ông Si-mon, một người biệt phái, mời Đức Giê-su đến dùng bữa tại nhà ông.

Theo phong tục của Phương Đông, khi nhà có tiệc tùng thì cửa thường bỏ ngỏ, kẻ ra người vào tấp nập. Một người đàn bà, ai cũng biết thường tội lỗi lẻn vào đứng đàng sau đám thực khách. Bà mang theo một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Rồi quì xuống dưới chân Chúa vì lúc ấy Chúa đang nằm trên di văng để ăn theo thói quen các thực khách. Bà khóc nức nở, xức dầu thơm, hôn bàn chân ướt đẵm nước mắt và lấy tóc mà lau. Mọi người trố mắt nhìn cho là một việc quái gở, nhất là ông chủ nhà Si-mon… Nhưng Đức Giê-su coi như không để ý đến những người chung quanh mà chỉ nói với cô ta: “Tội chị rất nhiều, nhưng đã được tha rồi, vì chị đã yêu mến nhiều”.

3Tin Mừng hôm nay ghi lại một phiên tòa, phiên tòa không có luật sư bảo hộ, không có bản án được đọc lên, nhưng kẻ được ân xá ra về với bình an trong tâm hồn.

Có được bình an trong tâm hồn là điều quí giá nhất Đức Giê-su mang lại cho con người. Nhưng để có được bình an ấy, điều kiện tiên quyết là con người phải có lòng sám hối. Sám hối vốn là nội dung chủ yếu trong sứ điệp của Đức Giê-su. Người phụ nữ trong Tin Mừng hôm nay đã nhận ra sự cần thiết của sám hối. Bất chấp những lời dị nghị, bất chấp sự khinh bỉ của người chung quanh, bà đã thể hiện một cách chân thành và trọn vẹn lòng sám hối của mình. Đức Giê-su đã nói lên ý nghĩa hành động của người phụ nữ này như sau: Bà đã được tha nhiều, vì bà đã yêu mến nhiều”. Càng cảm nhận được ơn tha thứ, con người càng được thôi thúc thể hiện lòng yêu mến nhiều hơn.

4. Người ta thường nói đến cuộc khủng hoảng về đức tin. Trong thực tế, khủng hoảng đức tin cũng chính là khủng hoàng về lòng sám hối. Khi con người đánh mất ý thức về tội lỗi, con người cũng không còn cảm nhận được thế nào là ơn tha thứ của Chúa, và dĩ nhiên cũng đánh mất sự cảm thông và tha thứ đối với người khác. Thái độ khoan nhượng của con người chỉ xuất hiện từ ý thức về nỗi bất toàn và sự tha thứ mà mình cảm nhận được. Xét cho cùng, bác ái chính là hoa trái của lòng sám hối: càng cảm thấy mình được yêu thương và tha thứ, con người càng được thúc đẩy để tha thứ và yêu thương (Mỗi ngày một tin vui).

5. Bài Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta phải có cái nhìn đúng về người và về mình, nghĩa là chúng ta đừng xét đoán người khác dựa trên những tiêu chuẩn của luật lệ, phong tục, và lối sống của chúng ta (Gl 6,4; Rm 2,17-24).  Người ta thường nói: “Xanh vỏ đỏ lòng” (Tục ngữ). Câu tục ngữ có ý dạy chúng ta phải lưu ý trong việc đánh giá một người hay một sự việc. Nhiều khi bề ngoài là xấu nhưng từ bản chất là tốt. Nếu chỉ đánh giá theo cái vỏ bên ngoái thì sẽ sai lầm.

Trong bài Tin Mừng, người biệt phái, cùng những người khách khác ở bàn tiệc, đã không thể nhìn vào người phụ nữ như Đức Giê-su đã nhìn. Những phong tục, luật lệ, thiên kiến và lối sống đã giới hạn họ. Họ đã xếp loại người phụ nữ này là người tội lỗi. Họ đã tự nghĩ rằng bản thân mình tốt hơn người phụ nữ này nhiều.

6. Truyện: Chiếc đèn cũ kỹ.

Một đêm nọ trong lúc bị cúp điện, một người đàn ông tìm được một cây đèn cũ đốt bằng mỡ từ trên tầng gác để đồ cũ. Tình trạng của đèn thật thảm hại, bóng đèn nứt và đen thui. Dù sao, ông cũng đốt lên và nó tỏa ra ánh sáng yếu ớt. Đã vậy, bấc đèn bốc khói tỏa ra một mùi khét lẹt. Thật là quá mức đối với một người thích mọi vật hoàn hảo như ông: “Cái đèn này thật vô dụng nên vứt nó đi”, ông nói với vợ ông. Nói xong ông tắt đèn dầu, lấy nến ra đốt.

Ba tuần sau, lại cúp điện. Lần này, vợ ông đem lại ánh sáng. Bà lấy ra một cái đèn dầu đẹp, đốt lên. Một ánh sáng mầu hồng tỏa ra làm cả nhà thích thú.

Ông chồng nói:

– Cái đèn này thật tuyệt. Bà mua nó ở đâu?

Bà đáp:

– Đó là cái đèn mà ông muốn vứt đi đấy!

Sau khi đến thật gần để xem xét, ông nói:

Chắc tốn khá nhiều tiền để tân trang nó như thế này?

Bà đáp:

– Thật ra chẳng tốn gì mấy. Tôi chỉ mua một cái bấc mới và một cái bóng. Nhưng tôi phải bỏ nhiều thời gian và công sức để lau chùi và đánh bóng nó. Tôi đã nhận thấy dưới lớp bụi bẩn là một cái đèn đẹp. Và ông không thấy rằng tôi có lý sao?

Ông đáp:

– Tôi hoàn toàn đồng ý với bà.

NGHỈ NGƠI TRONG ĐẤNG CỨU ĐỘ
(THỨ NĂM TUẦN 24 TN NĂM CHẴN)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Năm Tuần 24 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa là Đấng sáng tạo và điều khiển muôn loài, xin Chúa nhìn đến chúng ta, và cho chúng ta biết tận tình thờ phượng Chúa, hầu luôn được cảm thấy rõ ràng lòng Chúa yêu thương.

Tận tình thờ phượng Chúa, nếu không, thì sẽ bị đi đày vì tội phản loạn, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, ngôn sứ Êdêkien cho thấy: Ngôn sứ đóng vai người di cư, như nhiều ngôn sứ thuở xưa, và còn hơn họ nữa, Êdêkien thích những kiểu làm có tính biểu tượng, tiên báo việc sắp xảy ra. Số phận của Giuđa đã được quyết định, vua cuối cùng sắp đi lưu đày. Người Giuđa không tưởng tượng nổi, nhưng, như Hôsê đã báo trước: trở về hoang địa là cơ may cho Dân Chúa tìm lại mối tình đầu. Khi Ta phân tán chúng đi các dân và tung chúng đến các nước, chúng sẽ nhận biết chính Ta là Đức Chúa. Nếu con cái nó bỏ không giữ luật Ta, chẳng sống theo điều Ta quyết định, Ta sẽ dùng roi sửa phạt lỗi lầm.

Tận tình thờ phượng Chúa, tùy theo khả năng Chúa ban, nếu không sử dụng đúng những ơn lành của Chúa, thì sẽ bị trách phạt, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Autinh nói: Bất cứ ai ăn ở xấu xa trước mặt những người họ lãnh đạo, thì về phần họ, họ đã giết cả những người mạnh khoẻ. Ai bắt chước họ thì chết, ai không bắt chước họ thì sống… Ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều. Ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn. Những kẻ có chức quyền sẽ bị hạch hỏi gắt gao hơn người khác.

Tận tình thờ phượng Chúa, bằng việc loan báo Tin Mừng cứu độ, cuộc khổ nạn và phục sinh của Chúa cho tất cả mọi người, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, thánh Phaolô nói: Chúng tôi đều rao giảng như thế, và anh em đã tin như vậy. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 117, vịnh gia đã kêu gọi: Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương. Tay hữu Chúa đã ra oai thần lực, tay hữu Chúa giơ cao. Tôi không phải chết, nhưng tôi sẽ sống, để loan báo những công việc Chúa làm.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Chúa chính là Đấng Cứu Độ của chúng ta, là bến đỗ, là trạm dừng chân để ta được nghỉ ngơi, bồi dưỡng. Người phụ nữ tội lỗi, bất chấp búa rìu dư luận, quyết chạy đến níu lấy, bám chặt lấy chân Đấng Cứu Độ của mình. Ông Simon, người mời Chúa dùng bữa, chỉ nhìn Chúa là vị ngôn sứ, vì thế, ông dừng lại ở tiêu chuẩn đánh giá sạch và dơ, thánh thiện và tội lỗi, ông không dùng nước lã rửa chân Chúa, không hôn chào Chúa một cái, không đổ dầu Ôliu lên đầu Chúa; Còn người phụ nữ tội lỗi thì nhìn Chúa là Đấng Cứu Độ của mình, vì thế, chị ta bất chấp tất cả, chị đã trút đổ toàn bộ con người và hiện trạng của mình ra trước Đấng mà chị tin rằng: chỉ có một mình Người mới cứu sống chị: chị khóc ướt chân Chúa, rồi lấy tóc mà lau, chị hôn lên chân Chúa và đã xức dầu thơm lên chân Chúa. Được tha nhiều, thì yêu nhiều; yêu càng nhiều, thì lại càng được tha nhiều; càng cảm nghiệm được tình yêu của Chúa, thì càng đáp lại tình yêu Chúa; càng đáp lại, thì càng được yêu nhiều và càng trở nên đồng hình đồng dạng với Đấng là Tình Yêu. Chúa là Đấng sáng tạo và điều khiển muôn loài, ước gì chúng ta biết tận tình thờ phượng Chúa, hầu luôn được cảm thấy rõ ràng lòng Chúa yêu thương. Ước gì được như thế!

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây