18/3/2022
THỨ SÁU TUẦN 2 MÙA CHAY
Thánh Cyrillô Giêrusalem, Giám mục Tiến sĩ Hội Thánh
Mt 21, 33-43.45-46
NGƯỜI MÔN ĐỆ DÁM ĐƯƠNG ĐẦU
Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pharisêu hiểu là Người nói về họ. Họ tìm cách bắt Người. (Mt 21, 45-46)
Suy niệm: Khi đến trong trần gian để thi hành sứ mạng Chúa Cha trao phó, Chúa Giêsu không ngán ngại đương đầu với giới lãnh đạo Do Thái đương thời, một sự đương đầu đã dẫn Ngài đến cái chết trên thập giá. Dụ ngôn về những tá điền sát nhân minh hoạ cho cao trào của sự đương đầu này. Dùng cách nói bằng dụ ngôn, Chúa Giêsu không ngại nêu rõ tâm địa gian ác của các thượng tế và người Pharisêu, bởi họ chẳng những từ chối nghe Lời Thiên Chúa mà còn hành hung, sát hại các sứ giả của Ngài. Chúa Giêsu không hằn học, thù oán nhưng đầy yêu thương để đem lại lợi ích cho đoàn dân và cho cả những kẻ đang làm hại dân nữa. Và Ngài còn ví mình là “người con thừa tự” của chủ vườn nho, tự hiến thân mình, chịu sát hại để đem lại sự sống cho muôn người.
Mời Bạn: Để trung thành với ơn gọi và sứ mạng của mình, các môn đệ Chúa Giêsu phải dám đương đầu chấp nhận chịu “thiệt thân vì chính đạo,” khi đó là điều cần thiết. Người môn đệ im lặng (tự bịt mắt, bịt tai, bịt miệng) hay vo tròn (vì ‘ba phải’, xuê xoa, nhát đảm, cầu an bằng mọi giá) khi phải tuyên xưng niềm tin, bênh vực cho công lý, là phản bội với chính ơn gọi của mình.
Sống Lời Chúa: Tự xét mình: – Tôi có chấp nhận đương đầu chịu “đóng đinh” vì Chúa khi cần không? – Sự đương đầu của tôi có được thúc đẩy bởi yêu thương và diễn ra trong yêu thương không?
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin dạy con bắt chước Chúa để trở thành môn đệ đích thực của Chúa trong hoàn cảnh thực tế hôm nay dám đương đầu vác thập giá với Chúa và vì Chúa. Amen.
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ SÁU TUẦN 2 MÙA CHAY
Ca nhập lễ
Lạy Chúa, tôi tìm đến nương nhờ Chúa, xin đừng để tôi muôn đời tủi hổ, xin dẫn dắt tôi xa lưới dò người ta ngầm trương ra để hại tôi, vì Chúa là chỗ tôi nương thân.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng, xin cho chúng con biết thành tâm sám hối trong suốt cả Mùa Chay thánh này, để tâm hồn được trở nên trong sạch và đổi mới mà đón mừmg đại lễ Vượt Qua. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: St 37, 3-4. 12-13a. 17b-28
“Này thằng chiêm bao đến kia rồi, anh em hãy lại đây, chúng ta bắt giết nó”.
Trích sách Sáng Thế.
Israel mến thương Giuse hơn mọi đứa con khác, vì ông sinh ra Giuse trong lúc tuổi già. Ông may cho Giuse một chiếc áo nhiều mầu. Các anh của Giuse thấy cha mình thương Giuse hơn mọi đứa con, nên sinh lòng ghen ghét và không thể nói chuyện thân mật với Giuse.
Khi các anh Giuse đi chăn những đoàn chiên của cha mình tại Sikem, thì Israel nói với Giuse: “Có phải các anh con đang chăn chiên ở Sikem không? Con hãy lại đây, cha sai con đi tìm các anh con”.
Giuse đi tìm các anh mình và gặp các anh tại Ðôtain. Khi các anh thấy Giuse từ đằng xa tiến lại gần, họ liền âm mưu tìm cách giết Giuse. Họ nói với nhau rằng: “Này thằng chiêm bao đến kia rồi, anh em hãy lại đây, chúng ta bắt giết nó, ném xác nó xuống một cái giếng cạn và nói nó bị thú dữ ăn thịt, rồi xem các điềm chiêm bao của nó sẽ ra sao?”
Ruben nghe nói thế, liền định cứu Giuse khỏi tay anh em, nên nói rằng: “Chúng ta đừng giết nó, đừng làm đổ máu, song ném nó xuống giếng nơi hoang vu này, và như thế, tay các em không phải vấy máu”. Ruben nói như thế, vì có ý muốn cứu Giuse khỏi tay các anh em, để đem Giuse về cho cha mình. Khi Giuse vừa đến gần, các anh liền cởi áo dài Giuse đang mặc, và bắt ném xuống giếng cạn.
Ðang khi các ông ngồi ăn bánh, thì thấy một đoàn người Ismael từ Galaad tiến về Ai-cập, các con lạc đà của họ chở đầy hương liệu, nhựa thơm và dầu thơm. Giuđa nói với các anh em rằng: “Chúng ta giết em chúng ta và giấu máu nó đi, thì có ích lợi gì? Tốt hơn là chúng ta đem bán nó cho người Ismael và tay chúng ta không phải vấy máu, vì Giuse là em ruột thịt chúng ta”. Các anh em nghe theo lời Giuđa, nên khi các người lái buôn từ Mađian đi ngang qua đó, các ông kéo Giuse lên khỏi giếng và đem bán cho các người Ismael với giá hai mươi đồng bạc, và họ dẫn Giuse sang Ai-cập.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 104, 16-17. 18-19. 20-21
Ðáp: Các ngươi hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm
Xướng: Chúa đã gọi cảnh cơ hàn về trên đất nước, và rút đi mọi sự nâng đỡ bằng cơm bánh. Ngài đã sai một người đi trước họ: Giuse đã bị bán để làm nô lệ.
Xướng: Thiên hạ đã lấy xiềng để trói chân người, và cổ người bị cột bằng xích sắt, cho tới khi ứng nghiệm lời tiên đoán của người, lời của Chúa đã biện minh cho người.
Xướng:Vua đã sai cởi trói cho người, Chúa của chư dân cũng đã giải phóng người. Vua đã tôn người làm chủ của mình, và làm chúa trên toàn diện lãnh thổ.
Câu Xướng Trước Phúc Âm
Hôm nay các ngươi đừng cứng lòng, nhưng hãy nghe lời Chúa phán.
PHÚC ÂM: Mt 21, 33-43. 45-46
“Ðứa con thừa tự kia rồi, nào anh em, chúng ta hãy giết nó”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Ðến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: “Ðứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào? Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao:
“Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta?” Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”.
Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Thiên Chúa từ bi, xin dọn lòng chúng con cử hành lễ tế này cho phải đạo, và giúp chúng con lấy đức tin kèm theo việc làm để sống mầu nhiệm thánh. Chúng con cầu xin…
Lời tiền tụng mùa chay
Ca hiệp lễ
Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta, và đã sai Con Ngài tới đền thay vì tội lỗi chúng ta.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận Mình và Máu Thánh Ðức Ki-tô là bảo chứng ơn cứu độ muôn đời. Xin giúp chúng con vững bước trên con đường đi tới Chúa, để mai ngày được hưởng phúc trường sinh. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
SÁM HỐI ĐỂ ĐƯỢC CỨU ĐỘ (Mt 21, 33-46)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP
Trong Kinh Thánh Cựu Ước có kể câu chuyện của vua thánh Đavít như sau: khi vua Đavít đã thỏa mãn nhục dục với Bathsêba, vợ của vị tướng Uria. Không dừng lại ở đó, ông đã tìm cách để phủ lấp chuyện đồi bại của mình bằng cách đẩy Uria ra mặt trận ác liệt, ở đó, vị tướng này chắc chắn sẽ tử trận, và sự việc đúng như kế hoạch thâm độc mà nhà vua đã hoạch định.
Khi nghe biết sự tàn ác của vua Đavít như thế, tiên tri Nathan đến kể cho vua một câu chuyện nhằm cảnh báo nhà vua, ngài kể: một anh nhà giàu kia có rất nhiều chiên, nhưng khi có khách, thì lại truyền lệnh cho quân lính sang nhà hàng xóm bắt con dê của họ để làm thịt ăn mừng. Điều đáng nói là người hàng xóm này chỉ có duy nhất một con dê là tài sản của anh ta. Nghe đến đây, Vua Đavít tức giận và tuyên bố một câu xanh rờn: thằng đó phải chết! Nghe thấy thế, tiên tri Nathanel chỉ thẳng vào mặt vua và nói: “Thằng đó chính là vua!” Đến đây, nhà vua mới giật mình nhận ra tội lỗi của ông và ăn năn sám hối.
Câu chuyện trên đây thật trùng khớp với câu chuyện trong bài Tin Mừng hôm nay.
Đức Giêsu biết rõ những nhà lãnh đạo tôn giáo thời bấy giờ có một cái tôi rất lớn được xây dựng bằng thành trì của sự kiêu ngạo, tự phụ, tự tôn, luôn coi mình là đạo đức hơn người. Thế nên, bản thân họ rất khó nhận ra con người thực chất của chính mình để sám hối. Vì thế, Đức Giêsu đã kể cho họ nghe dụ ngôn: “Những tá điền sát nhân”.
Ngài kể về những người làm công ác nhân, thất đức khi đối xử bất nhân với những người nhà của chủ được sai đến, không những thế, sự bất nhân của họ còn được sử dụng ngay với chính con của ông chủ, nên họ đã giết luôn cả đứa con thừa tự và cướp luôn vườn nho.
Sau đó, Đức Giêsu hỏi những người đang nghe: “Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?” Nghe đến đây, các Thượng Tế và Kỳ Mục lên tiếng khí thế, họ nói: “Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông”.
Cũng như Đavít, họ vui vẻ và khẳng khái kết án cái ác, đúng lúc ấy, trong câu 43, Đức Giêsu tuyên án với họ: “Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi, không cho các ông nữa, mà ban cho dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi”.
Đến đây, Đức Giêsu đã làm cho các Thượng Tế và Kỳ Mục nhận ra con người gian dối của họ khi dùng ngón đòn: “Gậy ông đập lưng ông”, khi chính họ tuyên án cho thảm án nặng nề nơi mình.
Trong cuộc sống hôm nay, nhiều khi chúng ta không nhận ra tội của mình mà cứ đi lôi tội của người khác một cách không thương tiếc. Vì thế, có lúc chúng ta không khác gì những nhà lãnh đạo tôn giáo thời Đức Giêsu, hay như Vua Đavít trong câu chuyện trên!
Tuy nhiên, Vua Đavít thì sám hối, còn những Thượng Tế và Kỳ Mục thì không, nên họ vẫn tiếp tục sa lầy vào con đường tội lỗi…
Mùa Chay là mùa Chúa mời gọi chúng ta hãy sám hối để được cứu độ, ngược lại, nếu không sám hối sẽ đời đời diệt vong.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn