TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

CN34TNb - Đức Giêsu Kitô, Vua Vũ Trụ

“Quan nói đúng: Tôi là Vua”. (Ga 18, 33b-37)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ TƯ TUẦN 18 THƯỜNG NIÊN

Thứ năm - 01/08/2024 14:18 |   420
“Này bà, lòng tin của bà mạnh thật! Bà muốn thế nào, sẽ được như vậy.” (Mt 15,21-28)

07/08/2024
thứ tư tuần 18 thường niên

Thánh Xystô II, giáo hoàng và các bạn tử đạo

t4 t18 TN

Mt 15,21-28


điều làm chúa khuất phục
“Này bà, lòng tin của bà mạnh thật! Bà muốn thế nào, sẽ được như vậy.” (Mt 15,21-28)

Suy niệm: Kinh Thánh nhiều lần nhắc tới chó, nhưng đều là với giọng điệu chê bai, miệt thị. Thánh Phao-lô dùng nó như một lời rủa sỉ nhục (Pl 3,2); sách Khải Huyền thì gọi hạng người “phù thuỷ, sát nhân, gian dâm, thờ ngẫu tượng…”“quân chó má” (Kh 22,15). Còn người Hy Lạp gọi ai là chó là có ý nói người ấy trơ tráo không biết xấu hổ là gì. Sống giữa hai nền văn hoá ấy, người đàn bà xứ Ca-na-an hẳn là cảm thấy nhục nhã lắm khi bị ví với chó. Nhưng vì thương đứa con gái của mình bị quỷ ám và hẳn bà tin vào Chúa và biết rằng Ngài có ý thử mình nên bà kiên trì kêu xin cách khiêm nhường: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.” Lòng khiêm nhường thẳm sâu và niềm tin vững mạnh cùng với tình yêu tha thiết bà dành cho con gái đã khuất phục được Đức Ki-tô và Ngài đã ban cho bà điều bà kêu xin: “Lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy”.

Mời Bạn: Chúa nói: Chỉ cần lòng tin lớn bằng hạt cải là có thể chuyển núi dời non (x. Mt 17,20). Lòng tin mạnh mẽ và khiêm nhường thẳm sâu như của người đàn bà Ca-na-an này còn có thể lay chuyển được cả Thiên Chúa nữa. Bạn cứ kiên trì cầu xin Chúa với tất cả lòng tin của bạn nhé, chắc chắn Chúa sẽ ban cho bạn gấp bội, điều bạn cầu xin.

Sống Lời Chúa: Hôm nay, bạn hãy cầu xin Chúa thật tha thiết xin Ngài ban cho điều bạn đang hết sức mong đợi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin cho chúng con, và cho chúng con biết kiên trì và khiêm tốn trong khi cầu xin. Amen.

Ngày 7: Lạy Chúa! Trong khi thiên nhiên sống trong sự hòa hợp với Chúa cách tự nhiên, thì chúng con lại đánh mất sự tự nhiên đó, bằng cách tự tách mình ra khỏi sự hợp nhất với Chúa. Mục đích chính, và sứ mạng của chúng con là mang một nhận thức mới, mang ánh sáng mới vào trong thế giới này, bằng cách sống hòa hợp cách có ý thức với Chúa, nghĩa là tỉnh thức, để song hành cùng với sự khôn ngoan sáng tạo của Chúa. Thực tế cho thấy, khi chúng con có sự hợp nhất với Chúa, thì chúng con sẽ có niềm cảm hứng, lòng nhiệt thành, và năng lực sáng tạo vượt xa hơn những gì mà chúng con có thể làm được. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
thứ tư tuần 18 thường niên

Ca nhập lễ

Ôi Thiên Chúa, xin Chúa vui lòng giải thoát tôi, Lạy Chúa, xin Ngài hãy mau mau giúp đỡ tôi. Chúa là Đấng giúp đỡ và giải thoát tôi; Ôi lạy Chúa, xin Ngài chớ nên chậm trễ.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, chúng con tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn; xin Chúa hằng dủ thương nâng đỡ chúng con, cùng ban ơn đổi mới và gìn giữ mọi loài Chúa dựng nên cho chúng con được hưởng nhờ. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) Ds 13, 1-3a. 26-14, 1. 26-29. 34-35

“Ðất ngon lành họ đã không thèm” (Tv 77, 24)

Trích sách Dân Số.

Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Môsê (ở trong hoang địa Pharan) rằng: “Ngươi hãy sai đàn ông, mỗi chi tộc một người (thuộc hàng vương công trong chúng), đi xem đất Canaan mà Ta sẽ ban cho con cái Israel”.

Sau bốn mươi ngày, những người dò thám đất đi khắp miền, đoạn trở về.

{Họ đi gặp Môsê, Aaron và toàn thể cộng đồng con cái Israel ở sa mạc Pharan, tại Cađê. Và họ đã báo cáo với các ông và toàn thể cộng đồng, và cho người ta thấy thổ sản đất ấy. Họ đã tường thuật và nói: “Chúng tôi đã vào đất, nơi các ông sai chúng tôi đến, và thật là đất chảy tràn sữa và mật, và đây là thổ sản đất ấy. Hiềm một nỗi là dân cư trong xứ hùng cường! Thành trì kiên cố (và) lớn lắm, và chúng tôi đã thấy ở đó cả những con cháu Anaq. Có Amalec ở vùng Namsa; có dân Hit-tit, Giơbusi và Amori ở trên núi; còn dân Canaan thì ở gần biển và bờ sông Giođan”.

Bấy giờ Caleb truyền cho dân nín bặt trước Môsê. Ông nói: “Ta cứ lên chiếm đất ấy, vì ta sẽ thắng nổi nó!” Những người cùng lên với ông đáp lại: “Ta không thể lên đánh dân ấy, vì nó mạnh hơn ta”. Và họ buông lời chê bai giữa con cái Israel về đất họ đã dò thám, họ nói: “Ðất chúng tôi đã băng qua để dò thám là đất làm tiêu diệt cả những người ở trên ấy; dân chúng tôi đã thấy trong xứ toàn là những người vóc dạng. Chúng tôi đã thấy ở đó những người khổng lồ (con cháu của Anaq thuộc hạng người khổng lồ). Quay nhìn lại mình, thật chúng tôi chỉ như những con châu chấu, và trước mắt họ, chúng tôi chỉ như thế đó”.

Và toàn thể cộng đồng kêu la; họ lên tiếng}, và đêm ấy toàn dân la lối khóc lóc. (Họ trách móc Môsê và Aaron, và nói rằng: “(…) Phải chi chúng tôi chết quách ở trong sa mạc này!”).

Chúa phán cùng Môsê và Aaron rằng: “Dân bạc ác này kêu trách Ta cho đến bao giờ? Ta đã nghe tiếng kêu trách của con cái Israel. Ngươi hãy nói với chúng rằng: Chúa phán: Ta hằng sống, như các ngươi đã nói, Ta đã nghe, nên Ta sẽ làm cho các ngươi như vậy. Xác chết của các ngươi sẽ nằm trên rừng vắng này. Tất cả các ngươi, tính từ hai mươi tuổi trở lên, đều đã kêu trách Ta. Các ngươi đã xem thấy đất, trong bốn mươi ngày, (thì) một năm kể thay cho một ngày; các ngươi mang lấy cái khổ của sự gian ác các ngươi, và sẽ biết sự thù ghét của Ta: vì Ta đã phán thế nào, thì Ta sẽ làm cho dân bạc ác này dấy lên chống lại Ta như vậy: nó sẽ hao mòn và chết trên rừng vắng này”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 105, 6-7a. 13-14. 21-22. 23

Ðáp: Lạy Chúa, xin nhớ đến chúng con 

Xướng: Chúng con đã phạm tội cũng như tổ phụ chúng con, chúng con đã làm điều gian ác và ăn ở bất nhân. Tổ phụ chúng con khi còn ở bên Ai-cập, đã không suy xét những việc lạ lùng của Chúa.

Xướng: Nhưng họ đã mau quên công việc của Chúa khi gia ân huệ cho dân Ngài, họ không tin cậy vào định kế của Ngài. Họ chiều theo dục vọng ở nơi hoang địa, và thử thách Thiên Chúa trong cõi cô liêu.

Xướng: Họ đã quên Thiên Chúa là Ðấng cứu độ mình, Ðấng đã làm những điều trọng đại bên Ai-cập, Ðấng đã làm những điều kỳ diệu trên lãnh thổ họ Cam, và những điều kinh ngạc nơi Biển Ðỏ. 

Xướng: Chúa đã nghĩ tới chuyện tiêu diệt họ cho rồi, nếu như Môsê là Người Chúa chọn, không đứng ra cầu khẩn với Người, để Người nguôi giận và đừng tiêu diệt họ. 

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 31, 1-7

“Ta đã yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở”.

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Khi ấy, Chúa phán rằng: “Ta sẽ là Thiên Chúa của mọi chi tộc Israel, và chúng sẽ là dân Ta”.

Chúa phán thế này: “Dân thoát khỏi tay gươm, đã được nghĩa trong rừng vắng: Israel sẽ đi vào nơi an nghỉ của mình. Từ xa Chúa đã hiện ra với ta mà phán rằng: “Ta yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở, bởi đó Ta đã xót thương dắt ngươi đến. Rồi Ta lại kiến thiết ngươi, hỡi trinh nữ Israel, ngươi sẽ được tái thiết. Ngươi lại mang những trống cơm, sẽ bước đi với hội hát vui mừng. Ngươi lại trồng nho trên các núi đồi Samaria; kẻ vun trồng cứ vun trồng và sẽ không hái trái nho khi chưa đến mùa. Vì sẽ đến ngày những người canh gác trên núi Ephraim sẽ kêu lên: “Hãy chỗi dậy, chúng ta đi lên Sion, đến cùng Chúa là Thiên Chúa chúng ta”.

Vì Chúa phán thế này: “Hỡi Giacóp, hãy nhảy mừng, hãy hét to vào đầu dân ngoại; hãy nói cho người ta nghe; hãy ca hát và nói lên rằng: ‘Lạy Chúa, xin cứu dân Chúa; những kẻ còn sót lại trong Israel'”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Gr 31, 10. 11-12ab. 13

Ðáp: Chúa sẽ gìn giữ chúng ta như mục tử chăn dắt đoàn chiên mình (c. 10d).

Xướng: Hỡi các dân tộc, hãy nghe lời Chúa, hãy công bố lời Chúa trên các đảo xa xăm; hãy nói rằng: Ðấng đã phân tán Israel, sẽ quy tụ nó lại, và sẽ gìn giữ nó như mục tử chăn dắt đoàn chiên mình. – Ðáp.

Xướng: Vì Chúa đã giải phóng Giacóp, giờ đây với cánh tay mạnh mẽ hơn, Người cứu thoát nó. Chúng sẽ đến và ca hát trên núi Sion, chúng sẽ đổ xô về phía hạnh phúc của Người. – Ðáp.

Xướng: Bấy giờ người trinh nữ sẽ hân hoan nhảy mừng, các thanh niên và các cụ già cũng làm y như thế. Ta sẽ biến đổi tang chế của chúng ra niềm hân hoan; sẽ an ủi chúng và cho chúng hết đau khổ. – Ðáp.

Alleluia: 1 Sm 3, 9

Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe; Chúa có lời ban sự sống đời đời. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 15, 21-28

“Này bà, bà có lòng mạnh tin”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mát-thêu.

Khi ấy, ra khỏi đó, Chúa Giê-su lui về miền Tyrô và Siđon, thì liền có một bà quê ở Ca-na-an từ xứ ấy đến mà kêu cùng Người rằng: “Lạy Ngài là con Vua Ðavít, xin thương xót tôi: con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm”.

Nhưng Người không đáp lại một lời nào. Các môn đệ đến gần Người mà rằng: “Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi”. Người trả lời: “Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel”.

Nhưng bà kia đến lạy Người mà nói: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi”. Người đáp: “Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó”. Bà ấy đáp lại: “Vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống”.

Bấy giờ, Chúa Giê-su trả lời cùng bà ấy rằng: “Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy”. Và ngay lúc đó, con gái bà đã được lành.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin thánh hóa và chấp nhận của lễ này là biểu hiện lễ tế thiêng liêng của Giáo Hội; xin Chúa cũng thương tình biến đổi chúng con thành của lễ muôn đời đẹp lòng Chúa. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Lạy Chúa, xin ban cho chúng tôi bánh bởi trời, có đủ mọi mùi thơm ngon và mọi hương vị ngọt ngào.

Hoặc đọc:

Chúa phán: Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúa không ngừng ban ơn phù trợ và lấy bánh bởi trời bồi dưỡng chúng con; xin tiếp tục chở che nâng đỡ để chúng con xứng đáng hưởng nhờ ơn cứu chuộc muôn đời. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

SỨC MẠNH CỦA NIỀM TIN (Mt 15,21-28)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Đức tin có sức mạnh vô song, có khả năng đảo ngược tình cảnh hay đời người, giúp chúng ta vượt qua được gian khổ và làm được những việc quá sức tự nhiên của mình. Người phụ nữ Canaan nhờ lòng tin mạnh mẽ đã nhận được điều bà muốn xin. Tuy nhiên con gái của bà bị quỷ ám khốn cực và các thầy thuốc đều bó tay vô phương chữa trị, tức là tình cảnh của bà  đã tuyệt vọng về mặt tự nhiên, nhưng vì đức tin mạnh mẽ của bà, Chúa Giê-su đã chữa cho con bà được khỏi ngay lúc đó.

2. Ta thường hát bài “Lòng mẹ” của nhạc sĩ Y Vân: ”Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào”.  Người đàn bà Ca-na-an này rất mực thương con nên đã đến xin Chúa Giê-su chữa cho con bà bị quỷ ám. Nhưng ngoài tình mẹ thương con cao độ, còn có một điểm khác đáng chú ý, đó là sự phát triển lòng tin nơi bà mẹ. Trước tiên bà gọi Chúa Giê-su là Con Vua Đa-vít, một tước hiệu mang tính cách trần thế, nghĩa là bà chỉ nhìn Chúa Giê-su như một con người. Tiếp đến, khi nghe Chúa Giê-su nói Ngài chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Ít-ra-en, bà đã chấp nhận  Ngài là một vị tiên tri, và hơn thế nữa, bà gọi Ngài là “Lạy Ngài”, một tước hiệu mang tính cách thiêng liêng, tương tự như danh hiệu “Lạy Chúa”, và như thế chứng tỏ rằng cuối cùng bà đã chấp nhận Thần tính nơi Chúa Giêsu.

3. Người đàn bà Ca-na-an có lẽ không hề biết đến lề luật Mai-sen, nhưng đã sống niềm tin của mình một cách mãnh liệt. Lòng tin đó được thể hiện qua việc phó thác hoàn toàn vào quyền năng của Chúa Giê-su. Trong tình thế hầu như tuyệt vọng, bà đã chạy đến với Chúa Giê-su; sự van nài của bà cho thấy sự kiên nhẫn và lòng tin sắt đá của bà. Sự khác biệt cơ bản giữa một người có niềm tin và một người không có niềm tin, không hệ tại ở danh hiệu Ki-tô hay những thực hành đạo đức, mà chính là lòng tin. Tin vào sự hiện diện quyền năng của Thiên Chúa trong cuộc sống, tin vào tình yêu vô biên của Ngài, tin vào ý nghĩa của cuộc sống, tin vào tình người, đó là sắc thái chủ yếu của người có niềm tin : chính trong niềm tin đó, con người gặp gỡ Chúa Giê-su (Mỗi ngày một tin vui).

4. Có thể nói người phụ nữ Ca-na-an đã thắng được Chúa Giê-su nhờ lòng tin và sự khiêm tốn. Thật thế, trước lời đáp trả cứng cỏi của Chúa: Ta chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en…”, “Không nên lấy bánh của con cái mà ném cho chó”, nhưng người phụ nữ Ca-na-an không buông xuôi ngã lòng, bà khiêm tốn đáp: Đúng thế, nhưng chó con cũng được  ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống”. Thiên Chúa phải đầu hàng trước niềm tin và sự khiêm tốn của con người.

5. Nhà văn Pháp Marcel Proust nhận xét: Một cuộc thám hiểm thật sự  không phải ở chỗ tìm gặp được những vùng đất mới, cho bằng có được đôi mắt mới. Đôi mắt ấy giúp họ khám phá thế giới quen thuộc nhưng chứa chất nhiều bí ẩn, tuyệt diệu hữu ích cho cuộc sống.

Người đàn bà xứ Ca-na-an trong trình thuật Tin Mừng hôm nay, quả thật có đôi mắt mới. Bà không nhìn Chúa Giê-su như những người Na-da-rét, đồng hương của Chúa, để khinh bỉ Ngài. Bà cũng không nhìn Chúa Giê-su như những đồng hương xứ Ca-na-an của bà, để xa tránh Chúa. Trái lại, bà nhận ra trong con người Giê-su ấy quyền năng, mà không ai trong xã hội có thể có để cứu giúp bà trong cơn khốn đốn. Ở nơi Ngài, bà trực giác nhận ra một lòng thương xót thường trực, khích lệ bà tìm đến. Như người thấy được kho báu trong ruộng, bà bỏ hết những mặc cảm, đến với Chúa Giêsu và đặt tất cả niềm tin vào Ngài. Với bà, Giê-su là Đấng làm cho con tim của bà  và con bà “vui trở lại” (5 phút Lời Chúa).

5. Thánh nữ Mô-ni-ca đã kiên trì cầu nguyện trong suốt 27 năm ròng để con trai của bà được ơn hoán cải  trở về với đức tin Công giáo. Cuối cùng, Thiên Chúa đã nhận lời bà cầu xin. Người không chỉ đưa cậu con trai Au-gút-ti-nô trở về, mà còn làm cho cậu  trở thành một vị đại thánh trong Giáo hội.

Niềm tin mãnh liệt và thái độ khẩn khoản  nài xin của người phụ nữ đã làm Chúa Giê-su cảm động, và Người không nỡ từ chối cứu giúp. Nhờ vậy, cô con gái của bà được chữa lành. Sự kiên trì cầu xin của người đàn bà xứ Ca-na-an làm gương sáng cho người Kitô hữu chúng ta.

Thật vậy, trong cuộc sống ngày nay, đức tin gặp rất nhiều thử thách. Tuy nhiên, có trải qua thử thách, chúng ta  mới chứng tỏ được lòng tin mạnh mẽ của mình. Vì vậy, chúng ta được mời gọi luôn tin tưởng, cậy trông vào Chúa trong mọi hoàn cảnh cuộc đời.

6. Truyện: Niềm tin nửa vời.

Một người vô thần rất mê leo núi. Ngày kia trượt chân té ngã lăn từ đỉnh núi xuống. Nhưng may thay ông nắm được một cành cây nằm chơ vơ giữa đỉnh cao và vực thẳm. Giữa lúc chỉ còn biết chờ chết, một ý nghĩ chợt đến với ông: Tại sao không gọi Chúa đến cứu giúp. Thế là lấy hết sức lực, người vô thần la lớn: “Lạy Chúa”. Tuy nhiên, bốn bể chỉ có yên lặng và ông chỉ nghe được tiếng dội của lời kêu van. Một lần nữa, người vô thần lại kêu xin tha thiết hơn: “Lạy Chúa, nếu quả thật Chúa hiện hữu thì xin hãy cứu con. Con sẽ tin Chúa và dạy cho người khác cũng tin Chúa”. Sau một hồi thinh lặng, bỗng người vô thần nghe một tiếng vang dậy cả vực thẳm và núi cao: “Gặp hoạn nạn thì ai cũng cầu xin như thế”. “Không, lạy Chúa, nghìn lần không. Con không giống như những người khác. Chúa không thấy sao, con đã bắt đầu tin từ khi nghe tiếng Chúa phán. Nào bây giờ xin Chúa hãy cứu con đi, và con sẽ cao rao danh Chúa cho đến tận cùng trái đất”. Tiếng ấy trả lời: “Được lắm, Ta sẽ cứu ngươi. Vậy nếu ngươi tin thì hãy buông tay ra”. Người vô thần thất vọng thốt lên: “Buông tay ra ư, bộ Chúa tưởng tôi điên sao”?

CHÚA VIẾNG THĂM DÂN NGƯỜI
(THỨ TƯ TUẦN 18 TN NĂM CHẴN)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Tư Tuần 18 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúng ta tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn, xin Chúa hằng rủ thương nâng đỡ chúng ta, cùng ban ơn đổi mới và giữ gìn mọi loài Chúa dựng nên cho chúng ta được nhờ.

Chúa hằng rủ thương nâng đỡ chúng ta, cho dẫu, chúng ta có bội phản bất trung với Người, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, ngôn sứ Amốt cho thấy tàn phá, rồi được phục hưng: Đền Thờ sẽ bị phá bình địa. Ítraen tự mãn là Dân được Chúa chọn cũng sẽ cùng chung số phận thôi, nhưng, Amốt linh cảm sẽ có một số ít nhờ trung thành mà được cứu thoát, và tìm được niềm vui trong một thế giới đã đổi mới. Các người còn lại và tất cả các dân ngoại được mang danh Ta sẽ tìm kiếm Chúa. Ta sẽ trở lại và sẽ xây dựng lại lều Đavít đã sụp đổ, Chúa phán như vậy.

Chúa hằng rủ thương nâng đỡ chúng ta, vì thế, chúng ta hãy sống theo những gì Chúa dạy, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thư được coi là của thánh Banaba cho thấy: Bất cứ điều gì xảy đến, hãy đón nhận như một ơn lành, vì biết rằng không gì xảy ra mà không do ý Thiên Chúa... Lạy Chúa, mọi nẻo đường tà, chân con chẳng bước, cốt làm sao giữ được lời Ngài. Con chẳng lìa xa điều Ngài quyết định, bởi chính Ngài chỉ giáo cho con.

Chúa hằng rủ thương nâng đỡ chúng ta, yêu thương chúng ta bằng mối tình muôn thuở, Chúa phân tán và cũng chính Chúa thâu tập lại, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, Đức Chúa phán qua miệng ngôn sứ Giêrêmia: Ta đã yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở, nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương. Ta sẽ lại xây ngươi lên, và ngươi sẽ được xây lại. Trong bài Đáp Ca, ngôn sứ Giêrêmia cũng đã cho thấy: Chúa canh giữ chúng ta, như mục tử canh giữ đàn chiên. Muôn dân hỡi, lắng nghe lời Chúa và loan đi các đảo xa vời, rằng Đấng đã phân tán Ítraen, cũng chính Người sẽ thâu tập lại, canh giữ họ như mục tử canh giữ đàn chiên.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm Dân Người. Trong bài Tin Mừng, thánh Mátthêu tường thuật lại: Bà ấy nói: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.” Bấy giờ Đức Giêsu đáp: “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật! Bà muốn thế nào, sẽ được như vậy. Đức Kitô vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện viếng thăm Dân của Người, những ai đón tiếp và tin nhận Người, thì sẽ được ơn cứu độ. Lòng tin tưởng được biểu lộ qua thái độ khiêm nhường, thống hối, quay trở về với Chúa. Dân Chúa bội phản bất trung, dẫn đến hậu quả: bị bình địa, bị phân tán, nhưng, Chúa vẫn luôn từ ái một niềm, ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa: Người đã tái thiết, xây dựng lại, và củng cố cho bền vững. Người phụ nữ không ngại nhận mình là chó con, để được ăn bánh vụn rơi xuống từ bàn của chủ. Chúa đã viếng thăm Dân Người: Bao lâu chúng ta khao khát ơn thánh của Chúa, khao khát sự giải thoát của Chúa, chúng ta sẽ được Chúa cho phỉ chí toại lòng. Chúa luôn từ ái một niềm, Người luôn yêu thương ta bằng mối tình muôn thuở. Chúng ta tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn. Chúa hằng rủ thương nâng đỡ chúng ta, cùng ban ơn đổi mới và giữ gìn mọi loài Chúa dựng nên, để cho chúng ta được hưởng dùng. Ước gì chúng ta luôn biết tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa, biết tín thác vào tình yêu và lòng thương xót của Chúa, để Chúa có thể thi ân giáng phúc cho chúng ta, hầu, ơn cứu độ của Chúa được thành toàn nơi chúng ta và nơi những người xung quanh. Ước gì được như thế!

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây