Chiều gần tối, ngồi lên xe rảo một vòng thong thả khắp làng để tìm một chút thư thản trong những giờ phút bận rộn cuối của một năm, nhìn dòng người vẫn tất bật ngược xuôi.. thấy chán, chạy vào nghĩa trang tìm chút thinh lặng, thinh lặng của đất trời, của người đang yên nghỉ, với hy vọng tìm cho mình một chút thinh lặng nội tâm...........rảo một vòng mình ta với gió và cỏ cây, tới bên em thắp một nén hương rồi cùng với gió xuân xin cất lên lời ru em ngủ....
.................................
Ngủ đi em
Nghe chăng em mùa xuân đang vội đến
Chỗ em nằm ru nhẹ khúc tình ca
Nghe miên man nghe rất đỗi mặn mà
Ru em ngủ giấc miên trường trìu mến.
Chiều nghe gió nghĩa trang hàng cây nhỏ
Nhấp nhô nhịp nhàng ru điệp khúc ầu ơ
Lay chút nắng hắt hiu bóng sương mờ
Làn khói nhẹ ẩn hồn ai đây đó.
Ngủ đi em, chiều xuân nay không khóc
Chỉ nghẹn ngào nuốt cái nhớ cái thương
Em yên nghỉ trần gian chẳng vấn vương
Chẳng giận hờn chẳng lo đời tất bật.
Ngủ đi em, lẽ đời còn hay mất
Chẳng nghĩa gì như chiếc lá vàng rơi
Hay chút nắng chơi vơi cuối chân trời
Hoàng hôn đến, bình yên thôi là đủ.
Hồng Bính