TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Đại Lễ Chúa Giáng Sinh

“Hôm nay, Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”. (Lc 2, 1-14)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

ĐỜI ĐÁNG SỐNG 4 -Thiện và Ác

Chủ nhật - 23/10/2022 00:32 | Tác giả bài viết: Phaolô Ngô Suốt |   734
Không ai sinh ra đã là một người vô thần hay hoài nghi, một người nghi ngờ khả năng có thể khám phá ra sự thật.

ĐỜI ĐÁNG SỐNG 4
Thiện và Ác

tbd 231022a

 

Kính thưa quý thính giả

Không ai sinh ra đã là một người vô thần hay hoài nghi, một người nghi ngờ khả năng có thể khám phá ra sự thật. Những thái độ này ít được tạo ra bởi cách người ta nghĩ hơn là cách người ta sống. Nếu chúng ta không sống như chúng ta nghĩ - đúng hướng của lương tâm-, chúng ta sẽ sớm bắt đầu suy nghĩ như chúng ta đang sống. Chúng ta phù hợp với triết lý sống của mình, đồng thời hài lòng với hành động của mình và điều đó thật tệ hại.

Đấng Đáng Kính Fulton J. Sheen kể câu chuyện có thật sau đây của một người vô thần tại Luân Đôn, Anh Quốc:

Có một hôm Ngài đến một nhà thờ của Giáo xứ Thánh Patrick để xem Lễ, và Ngài thấy một người phụ nữ đang đứng trước hành lang dành cho người rước lễ. Chị ta nói lớn: “Không có Chúa! Có quá nhiều điều ác trên thế giới! Lý trí không thể vượt qua tri giác! Không thể kết luận về sự tồn tại của Ngài”.

“Mỗi tối”, cô ta nói, “Tôi đi ra công viên Hyde Park (một trong những công viên lớn nhất của Anh Quốc tại Luân Đôn). Tôi nói chuyện chống lại Chúa. Tôi lưu hành khắp nước Anh, Scotland và xứ Wales với những cuốn sách nhỏ tố cáo niềm tin vào sự hiện hữu của Chúa”.

Khi tôi đến hành lang dành cho giáo dân rước lễ, tôi nói với cô ấy: “Cô này, tôi rất vui khi nghe cô nói rằng cô tin vào sự tồn tại của Chúa”.

Cô ấy nói, “Đồ ngu ngốc, tôi không có”.

Tôi nói, “Tôi hiểu cô chỉ cần nói ngược lại. Giả sử tôi đi ra ngoài hàng đêm đến Công viên Hyde và nói chuyện với những con ma cao 7 thước và mười nhân mã (vừa người vừa ngựa). Giả sử tôi đã đi khắp nước Anh, Scotland và xứ Wales, tố cáo niềm tin vào những con ma này và những nhân mã này.

Điều gì sẽ xảy ra với tôi?”

Cô ấy nói, “Ông bị điên! Họ sẽ nhốt ông!”

Tôi nói, “Cô đã không xếp Thượng đế vào cùng loại, với những sản phẩm tưởng tượng của trí tưởng tượng này sao? Tại sao tôi lại bị cho là điên khi tấn công họ, và Cô thì không bị cho là điên khi tấn công Thượng đế?”

Cô ấy nói, “Tôi không biết. Tại sao?”

Tôi nói, “Bởi vì khi tôi tấn công những hình ảnh tưởng tượng này, tôi đang tấn công một thứ gì đó không có thật, nhưng khi cô tấn công Chúa, cô đang tấn công một thứ gì đó thật như lực đâm của một thanh kiếm. Cô có nghĩ rằng chúng ta cấm bất kỳ thứ gì trong thế giới này, trừ khi có thứ đó để cấm chứ? Có khi nào có luật cấm thuốc lá mà lại không có thuốc lá đang lưu hành không? Làm thế nào có thể có chủ nghĩa vô thần trừ khi có một cái gì đó để vô thần?”

Cô ấy nói: “Tôi ghét ông!”

Tôi nói, “À, bây giờ cô đã đưa ra câu trả lời rồi đó”

Các bạn thân mến,

Học giả Fulton J. Sheen giải thích rằng Chủ nghĩa vô thần không phải là một học thuyết, nó là một tiếng kêu phẫn nộ.

Có hai loại người vô thần. Có những người đơn giản đã đọc một cuốn sách Khoa học và thừa nhận, có lẽ, không có Thượng đế. Nhưng loại người vô thần khác là loại cực đoan, chẳng hạn như cộng sản. Họ thực sự không phủ nhận sự tồn tại của Chúa, họ quá biết Thiên Chúa hiện hữu (Friedrich Engels, người cộng sự với Karl Marx (Karl Marx là chả đẻ chủ thuyết cộng sản) được sinh ra và trưởng thành trong một gia đình theo đạo Tin Lành thuần thành), họ thách thức Chúa. Đó là thực tế Thiên Chúa đã cứu họ khỏi sự điên rồ. Đó là thực tế Thiên Chúa ban cho họ vật thể thực tại để họ có thể trút bỏ sự căm ghét.

Sau khi thảo luận về thái độ mà bất kỳ linh hồn nào cũng có thể chấp nhận khi đối mặt với các bằng chứng, chúng ta sẽ điều tra sự hiểu biết của Thiên Chúa. Làm sao Chúa biết được? Xin thưa, Thiên Chúa biết bằng cách nhìn vào chính Ngài giống như một kiến ​​trúc sư. Chúng ta biết bằng cách nhìn vào mọi thứ. Trước khi một kiến ​​trúc sư xây dựng một tòa nhà, anh ta có thể cho bạn biết kích thước, vị trí, chiều cao và số lượng thang máy vì anh ta là người thiết kế tòa nhà.

Thiên Chúa là nguyên nhân của mọi sinh vật trong vũ trụ. Một kiến ​​trúc sư nhìn vào tâm trí của chính mình để hiểu bản chất của công trình mà anh ta đã thiết kế. Một nhà thơ biết những câu thơ của mình trong tâm trí của chính mình, vì vậy Thiên Chúa biết tất cả mọi sự bằng cách nhìn vào chính Ngài. Ngài không cần đợi bạn rẽ vào góc cua trước khi biết bạn đang làm như vậy. Ngài không cần nhìn thấy những cậu bé đút ngón tay vào lọ bánh quy và kết luận rằng chúng đang ăn cắp. Mọi thứ đều trần trụi và mở ra trước mắt Chúa. Không có tương lai trong Chúa. Không có quá khứ trong Chúa. Chỉ có hiện tại.

Giả sử bạn đi ngang qua một nghĩa trang, trong đó bạn nhìn thấy một loạt các bia mộ thuộc cùng một gia đình. Những bia đá này đã chỉ ra cho thấy một chuỗi các sự kiện đã xảy ra trong không gian và thời gian với gia đình này, bạn sẽ biết ai chết trước, ai chết sau và tuần tự như vậy. Giả sử bạn đã bay ngang qua nghĩa trang này trong một chiếc máy bay; bạn sẽ thấy tất cả cùng một lúc. Đó là cách lịch sử phải nhìn vào một người ở ngoài thời gian. Thiên Chúa cũng nhìn vào vận mệnh từng người, Ngài thấy tất cả quá khứ, hiện tại và tương lai của mỗi người chúng ta cùng một lúc.

Hãy tưởng tượng bạn đang xem một cuộn phim chiếu bóng có đầy đủ câu chuyện hoặc kịch tính, không có chỗ nào trống trong cuộn phim này. Giả sử cuộn phim này có ý thức. Nếu có, nó sẽ biết toàn bộ câu chuyện. Nhưng, nếu bạn và tôi muốn biết toàn bộ câu chuyện, chúng ta sẽ phải đợi cho đến khi bộ phim đó được chiếu đến cảnh cuối cùng, kết thúc. Chúng ta sẽ chỉ biết liên tiếp những gì mà cuộn phim biết tất cả cùng một lúc. Đó là cách chúng ta diễn tả về sự hiểu biết của Thiên Chúa đối tất cả tạo vật của Ngài.

Các bạn thân mến,

Thiên Chúa biết tất cả mọi sự bởi vì Ngài là Đấng Tạo Hóa; do đó mọi thứ trên thế giới đều được tạo ra theo một khuôn mẫu tồn tại trong Thần trí của Ngài. Nhìn xung quanh và thấy một cây cầu, bức tượng, bức tranh và một tòa nhà. Trước khi bất kỳ điều gì trong số này bắt đầu, chúng đã tồn tại trong tâm trí của người thiết kế hoặc lên kế hoạch cho chúng. Tương tự như vậy, không có một cái cây, bông hoa, chim chóc hay côn trùng nào trên thế giới này không tương ứng với một ý tưởng tồn tại trong Thần trí của Thiên Chúa. Mô hình đã được bao bọc trong vật chất. Những gì kiến thức và khoa học của chúng ta đã và đang làm, chính là làm sáng tỏ và tháo gỡ vấn đề này, để khám phá lại những ý tưởng của Thiên Chúa. Bởi vì Thiên Chúa đưa ý tưởng hoặc khuôn mẫu của Ngài vào mọi thứ, nên chúng ta được đảm bảo về tính hợp lý và mục đích của vũ trụ, điều này làm cho khoa học trở nên khả thi. Nếu không có tâm trí của con người hoặc thiên thần trong vũ trụ, mọi thứ vẫn là sự thật bởi vì chúng tương ứng với ý tưởng tồn tại trong tâm trí của Chúa.

Chúng ta không thể đưa ra một chủ đề như sự hiểu biết của Thiên Chúa mà không gặp một số khó khăn nhất định. Một trong những điều rõ ràng nhất là, “Nếu Chúa biết tất cả mọi điều, thì Ngài biết điều gì sẽ xảy ra với mọi linh hồn trên thế giới. Ngài biết liệu tôi sẽ được cứu độ hay tôi sẽ bị hư mất, bị diệt vong. Số phận của tôi đã được định trước.” Lập luận này đã được sử dụng cách đây vài thế kỷ và là một phần triết học của các dân tộc phương Đông.

Thưa các bạn,

Để nắm bắt được về sự hiểu biết của Thiên Chúa, bạn phải phân biệt giữa sự biết trước và sự quyết định trước. Hai điều này không giống nhau. Thiên Chúa biết trước mọi sự, nhưng Ngài không định trước chúng ta một cách độc lập về ý chí và công đức của chúng ta. Giả sử bạn biết rất rõ về thị trường chứng khoán. Với kiến thức vượt trội về các điều kiện kinh doanh, bạn đã nói rằng một cổ phiếu sẽ bán được cao hơn 10 điểm so với hiện tại trong vòng sáu tháng. Giả sử sáu tháng sau, nó thực sự bán được cao hơn mười điểm. Bạn có xác định trước và khiến nó cao hơn mười điểm không? Có những ảnh hưởng khác, phải không bạn, bên cạnh kiến thức vượt trội của bạn? Vì Thiên Chúa là Đấng Toàn năng, Toàn trí Ngài không đoán trước được mọi sự một cách chính xác sao! Nghĩa là Ngài đoán trước và mọi sự sẽ diễn ra đúng như vậy, Ngài đâu có định trước hay quyết định trước đâu!

Nói một cách cụ thể hơn: Trong những ngày đầu thuộc địa của Hoa Kỳ, có một người nông dân đã lên đường đến thị trấn để mua sắm. Anh ta đi được một đoạn ngắn, quay lại và nói với vợ rằng anh ta đã quên khẩu súng. Vợ anh là một nhà phân tích tài giỏi, hoàn hảo và lập luận theo cách này, “Hoặc là anh đã được tiền định sẽ bị người da đỏ bắn hoặc anh đã không được tiền định bị người da đỏ bắn. Nếu anh đã được tiền định bị người da đỏ bắn, thì khẩu súng anh đem theo cũng sẽ không giúp được gì. Nếu anh không được tiền định bị người da đỏ bắn, anh sẽ không cần đem theo súng”.

Người chồng nói: “Giả sử tôi được tiền định bị người da đỏ bắn với điều kiện tôi không có súng.”

Thưa các bạn,

Theo cách tương tự, Thiên Chúa biết hết mọi sự nhưng Ngài vẫn để chúng ta tự do. Vậy làm thế nào Thiên Chúa có thể ảnh hưởng đến bạn và vẫn để bạn tự do? Chúng ta hãy xem xét các loại ảnh hưởng khác nhau. Đầu tiên, khi vặn chìa khóa trong ổ khóa của một cánh cửa. Có tác động của một thứ gì đó vật chất lên một thứ vật chất nào đó và kết quả là cánh cửa mở ra. Có một loại ảnh hưởng khác. Vào mùa xuân, bạn gieo một hạt giống trong vườn. Mặt trời, độ ẩm, bầu khí quyển và hóa chất trong trái đất đều bắt đầu ảnh hưởng đến hạt giống đó. Đó chắc chắn không phải là hành động giống như biến miếng kim loại thành ổ khóa. Có những khả năng to lớn để phát triển trong hạt giống đó, và thứ đánh thức hạt giống đó phát triển nhất là một thứ vô hình, cụ thể là mặt trời.

Bây giờ đi đến một giai đoạn cao hơn. Chúng ta hãy xem xét trường hợp một người cha nói chuyện với người con trai, người cha cố gắng tác động để người con trở thành một bác sĩ. Điều thực sự ảnh hưởng đến người con là một sự thật vô hình nào đó cũng như tình yêu sâu sắc của người cha dành cho con, và của người con dành cho cha. Tình yêu thực sự làm điều đó để mang lại cho người con một hành động tự do. Người con không có nghĩa vụ phải làm theo đúng những gì cha mình muốn. Anh ta tự do làm điều ngược lại. Nhưng sự thật và tình yêu đã khiến anh cảm động đến mức anh ta coi những gì anh ta làm là sự hoàn thiện của nhân cách. Sau này, anh ấy có thể nói, “Tôi nợ tất cả những gì tôi có với cuộc trò chuyện mà tôi đã có với cha tôi. Tôi thực sự bắt đầu khám phá ra con người thật của mình.” Theo một cách bí ẩn nào đó như thế này, Thiên Chúa hoạt động trên linh hồn bạn. Ngài không hoạt động như một chìa khóa trong ổ khóa. Ngài làm việc ít rõ ràng hơn một người cha làm với người con trai, nhưng có những lời bí ẩn giống nhau: Bạn và Tôi. Chúa là hiện thân của tình yêu. Tình yêu truyền cảm hứng cho bạn trở thành những gì bạn muốn trở thành, một người tự do theo nghĩa cao nhất của từ này. Bạn càng được dẫn dắt bởi tình yêu của Thiên Chúa, bạn càng trở thành chính mình và tất cả được thực hiện mà không bao giờ mất đi sự tự do của bạn.

Điều đó vẫn để lại một vấn đề lớn khác, đó là vấn đề cái ác. Bạn có thể hỏi, “Nếu Thiên Chúa là Đấng quyền năng và tình yêu, tại sao Ngài lại tạo ra thế giới này và tại sao Ngài cho phép điều ác?” Chúng ta không thể trình bày và giải thích thật đầy đủ về cái ác ở đây (trong một bài khác chúng ta sẽ nói đến nguyên nhân của sự ác và ma quỷ, và kẻ chiến thắng chúng). Chúng ta chỉ đưa ra một số trình bày, giải thích nhất định về lý do tại sao.

Chúng ta hãy bắt đầu với một câu hỏi, “Tại sao Chúa lại tạo ra loại thế giới này?” Thưa bạn, bạn phải nhận ra đây không phải là loại thế giới duy nhất mà Chúa có thể tạo ra. Ngài đã có thể tạo ra hàng vạn loại thế giới khác mà ở đó sẽ không có đau khổ, đấu tranh hay hy sinh. Nhưng đây là loại thế giới được coi là tốt nhất, mà Thiên Chúa có thể tạo ra cho mục đích mà Ngài đã dự định. Lưu ý sự khác biệt mà chúng ta đang thực hiện. Ví dụ, một cậu bé nói với cha mình, là một kiến ​​trúc sư nổi tiếng, “Con muốn bố xây cho con một chuồng chim để con nuôi chim sẻ”, Người Kiến trúc sư ấy thiết kế một chuồng chim. Đó không phải là chuồng chim tốt nhất mà anh ta có thể làm, nhưng nó là chuồng chim tốt nhất mà người kiến ​​trúc sư ấy có thể thiết kế cho mục đích này, cụ thể là xây một chuồng chim để nuôi chim sẻ.

Các bạn thân mến,

Chúa có mục đích gì khi tạo ra thế giới này? Thiên Chúa có ý định xây dựng một vũ trụ đạo đức. Từ muôn đời, Ngài muốn xây dựng một sân khấu mà trên đó những người có đặc tính đạo đức sẽ xuất hiện. Ngài đã có thể tạo ra một thế giới không có đạo đức, phẩm hạnh hay tư cách. Ngài đã có thể tạo ra một thế giới mà trong đó mỗi người chúng ta sẽ nảy mầm tốt lành và điều đó cần thiết giống như mặt trời mọc ở phía đông và lặn ở phía tây. Nhưng Ngài đã chọn không tạo ra một thế giới mà chúng ta sẽ tốt đẹp như lửa thì nóng và băng thì lạnh. Ngài muốn tạo ra một vũ trụ đạo đức và con người sử dụng đúng cách món quà tự do Ngài ban, những người có đặc tính đạo đức có thể xuất hiện.

Chúa quan tâm đến điều gì đối với những thứ chất đống trong không gian vô tận, mặc dù chúng là kim cương? Nếu tất cả quỹ đạo của thiên đàng đều là những viên ngọc có thể lấp lánh như mặt trời, thì sự cân bằng bên ngoài nhưng không bị xáo trộn của chúng sẽ có ý nghĩa gì đối với Ngài, khi so sánh chỉ với một người có thể giữ lấy những vết bẩn, rối rắm của một cuộc đời dường như bị tàn phá và đổ nát, và dệt họ nên tấm thảm đẹp đẽ của sự thiêng liêng và thánh thiện? Do đó, sự lựa chọn trước của Thiên Chúa trong việc tạo ra thế giới, hoặc đã tạo ra một vũ trụ hoàn toàn là máy móc, những con người đều tự động hóa và máy móc, hoặc tạo ra một vũ trụ tâm linh, trong đó sẽ có sự lựa chọn giữa thiện và ác.

Đúng là Thiên Chúa đã chọn để tạo ra một vũ trụ đạo đức trong đó sẽ có con người. Điều kiện của một vũ trụ như vậy là gì? Ngài phải làm cho chúng ta tự do. Ngài phải ban cho chúng ta sức mạnh để nói “có” hoặc “không” và trở thành người chỉ huy số phận và định mệnh của chính chúng ta. Đạo đức bao hàm trách nhiệm và bổn phận, nhưng những điều này chỉ có thể tồn tại với điều kiện tự do. Gạch, đá không có đạo đức vì chúng không tự do. Chúng ta không lên án nước đá vì nó bị tan chảy bởi hơi nóng. Lời khen và lời chê trách chỉ có thể dành cho những ai làm chủ được ý chí của mình. Đó chỉ là bởi vì bạn có khả năng nói không, mặc dù có rất nhiều sức hấp dẫn, lợi lộc đối với bạn khi bạn nói có. Lấy phẩm chất của sự tự do ra khỏi con người, con người mất hết, con người sẽ không hơn gì những tạo vật khác, như các động vật khác, không hơn không kém. Hãy tước bỏ phẩm chất tự do khỏi bất cứ ai và người đó sẽ không thể nào có đức hạnh hơn đối với phiến cỏ mà anh ta giẫm dưới chân mình.

Nếu tước bỏ tự do khỏi cuộc sống thì sẽ không có lý do gì để tôn vinh sự dũng cảm của những người tử vì đạo hơn là tôn vinh những ngọn lửa, thứ làm bùng lên những cơn ác mộng của họ. Có phải có bất kỳ sự luận tội nào đối với Thiên Chúa mà Ngài đã chọn không trị vì một đế chế hóa chất không? Nếu Thiên Chúa đã cố tình chọn một loại đế chế không bị cai trị bằng vũ lực, mà bằng sự tự do, và nếu chúng ta thấy thần dân của Ngài có thể hành động chống lại ý muốn của Ngài, nhưng các ngôi sao và nguyên tử không thể, thì điều này không chứng tỏ rằng Ngài có thể ban cho những con người đó có cơ hội phá vỡ lòng trung thành có thể có ý nghĩa và mục đích trong lòng trung thành đó, khi được tự do lựa chọn sao?

Tóm lại, thiện và ác luôn song hành. Nó gắn liền với tự do của con người, như hai mặt của một đồng tiền; hoặc cùng hiện hữu hoặc cùng biến mất. Con người được tự do yêu, tự do ghét. Ai được tự do vâng lời thì cũng được tự do nổi loạn. Nhân đức trong trật tự cụ thể này chỉ có thể có trong những lĩnh vực mà nó có thể tiếp cận. Một người có thể chỉ là thánh trong nhà thờ, trong lúc đó người ấy cũng có thể là ác quỷ.

Bạn nói, “Nếu tôi là Thượng đế, tôi sẽ tiêu diệt cái ác.” Nếu bạn làm vậy, bạn sẽ phá hủy tự do của con người! Chúa sẽ không phá hủy tự do. Nếu chúng ta không muốn có bất kỳ kẻ độc tài nào trên trái đất này, chắc chắn chúng ta cũng không muốn có bất kỳ kẻ độc tài nào trên Vương quốc Thiên đàng. Người đổ lỗi cho Thiên Chúa đã cho phép con người tự do cản trở và phá hủy công việc của Ngài, giống như những người nhìn thấy những vết bẩn, tẩy xóa, và lỗi trong vở ghi chép của học sinh. Họ sẽ lên án giáo viên vì đã không giật sách và tự chép bài. Chúng ta phải biết rằng mục đích của giáo viên là giáo dục âm thanh chứ không phải sản xuất ra những cuốn vở gọn gàng và viết đẹp, vì vậy chủ đề của Thượng đế là sự phát triển của linh hồn chứ không phải sự sản sinh ra các thực thể sinh vật. Bạn hỏi, “Nếu Chúa biết tôi sẽ phạm tội, tại sao Ngài lại tạo ra tôi?” Thưa bạn, Thiên Chúa đã không biến bất kỳ ai trong chúng ta thành tội nhân, chúng ta tự tạo ra chính mình! Theo nghĩa đó, chúng ta là những đấng tạo hóa cho chính mình.

Thưa các bạn

Trong sách Minh Tâm Bửu Giám, có ghi lại lời hay ý đẹp của người xưa, được dùng như một thứ kinh nghiệm của các bậc cha ông để lại cho con cháu, được truyền tụng nhiều đời trong dân gian: “Thiện ác đáo đầu chung hữu báo, cao phi viễn tẩu dã nan tàng”: nghĩa là tất cả điều tốt hay xấu chúng ta làm trong cuộc đời, cuối cùng nó sẽ trở lại với chúng ta. Dù cho cao bay xa chạy đến đâu cũng không trốn, núp được. Cũng như “nhân quả báo ứng” có hay không, đúng hay sai, mời các bạn đến với Đời Đáng Sống sẽ biết.

Thưa các bạn,

Chúng ta cùng xác tín với nhau một điều: Món quà lớn nhất của Thượng Đế dành cho con người, gọi tắt là ân sủng, đó là món quà tự do của con người và sức mạnh để đáp lại tình yêu thương của Ngài.

Thân ái chào tạm biệt các bạn.

Phaolô Ngô Suốt
 

 

 
 Tags: Thiện và Ác

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây