TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật III Mùa Vọng -Năm C

“Còn chúng tôi, chúng tôi phải làm gì?” (Lc 3, 10-18)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Đường Nhân Sinh

Thứ bảy - 22/04/2023 04:09 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   653
Mỗi người đang hành trình trên đường Emmaus. Con đường ấy dẫn đến niềm vui khi gặp được Chúa và mời Người ở lại.
AEaster3Vs
AEaster3Vs
Đường Nhân Sinh




Emmaus có thể xem như hành trình cuộc đời, đóng lại hay mở ra. Trên đỉnh của thất vọng là cánh cửa mở ra hy vọng và cũng có thể là cánh cửa khép lại trong tuyệt vọng. Cánh cửa mở ra, đó là hình ảnh của ngôi mộ Phục Sinh, tảng đá lăn ra khỏi mộ. Cánh cửa khép lại trong tuyệt vọng là chiếc hòm khóa kín bằng u mê, tự kết liễu chính mình,

Emmaus: con đường chán nản.
Hai môn đệ trên đường Emmaus, thất vọng trở về sau khi Chúa tử nạn, họ buồn bã kể lại cho nhau nghe những thổn thức ngày qua.
Không ai có thể nhốt mình, nếu mình không tự nhốt. Tự nhốt mình trong của cải xa hoa, trong những đám tiệc tốn kém, trong những vũ điệu cuồng say, trong những lối sống hưởng thụ. Tự nhốt mình trong những gian tham, cướp bóc. Tự nhốt mình trong cách thế độc tài, độc quyền. Sách Huấn ca nói về họ: “Của cải không lợi gì cho kẻ tiểu nhân, đối với con người đố kỵ, thì tài sản để làm gì? Tích luỹ mà vong thân là tích luỹ cho kẻ khác, người khác sẽ hưởng dùng của cải nó thu gom. Xấu với bản thân thì tốt với ai được? Ngay cả với tài sản của mình, nó cũng không được hưởng. Không ai tệ hơn kẻ làm hại chính mình, và đó là công trả cho sự gian ác của nó” (Hc 14, 3 – 6). Cái chết cũng là cánh cửa khép lại trong tuyệt vọng với chính họ. Bởi cái chết không mang theo được gì trong bình diện vật chất. Tinh thần có đem theo được thì toàn là những thứ rác rưởi của mưu mô, thù hằn, tính toán, cay nghiệt. Ra khỏi, đó là cách thức của con người thực sự đang sống. Đừng tự nhốt mình trong của cải hư vô, đó là hành vi xấu với chính mình.
Tự nhốt mình trong tay người khác, tự nhốt mình trong sự tùy thuộc vào người khác có quyền thế hơn, tự nhốt mình trong những thỏa hiệp với cái ác. Những trạng thái tự nhốt mình cho hay về sự nhược tiểu, ươn hèn, xu nịnh, luồn cúi, sống nhục. Sách tiên tri Isaia nói: “Khốn thay những đứa con phản nghịch, sấm ngôn của Đức  Chúa! Chúng thực hiện kế hoạch, nhưng không phải của Ta, chúng ký kết thoả hiệp, nhưng không theo thần khí của Ta, cứ chồng chất tội này lên tội khác. Chúng đâu thỉnh ý Ta khi lên đường đi xuống Ai-cập tìm sự che chở của Pha-ra-ô, và núp bóng Ai-cập. Nhưng sự che chở của Pha-ra-ô sẽ khiến các ngươi phải thẹn thùng, và việc ẩn núp dưới bóng Ai-cập sẽ làm cho các ngươi phải nhuốc hổ.” (Is 30, 1- 3). Ai cũng biết, chính mỗi người cần giải quyết vấn đề của mình, người khác chỉ cho lời khuyên, trợ giúp. Nếu không tự giúp mình thì trời cũng không giúp. Đừng dựa vào cành cây, cành cây sẽ gẫy, đừng dựa vào con người, con người sẽ chết, chỉ dựa vào một mình Thiên Chúa “Kinh Thánh nói: Mọi kẻ tin vào Người sẽ không phải thất vọng” (Rm 10, 11). 
Đau khổ do thiên tai, bệnh tật, rắc rối từ nơi không mong muốn. Con người không thể tránh hết mọi đau khổ ở trong cuộc đời. Thiên tai, mắc bệnh ác tính như các vùng sống trong chất thải nhiễm độc, trong những thực phẩm không an toàn...Biết nhưng vẫn phải sống vẫn phải dùng. Đau khổ đến, sẽ đến nhưng đừng tuyệt vọng. Thất vọng trong đau khổ như ông Gióp nhưng ông vẫn không ngừng hy vọng. Bài học đến từ Thiên Chúa, ra khỏi mồ thật không dễ chịu: “Thiên Chúa dùng cái nghèo để giải thoát người nghèo, dùng khổ đau mà mở mắt họ.” (Giop 36 , 15).
Emmaus: Thánh Thể, niềm vui cuộc sống.
Ở đình cao của thất vọng là hy vọng, cũng như trên đỉnh mùa Đông lạnh gía là mùa Xuân ló dạng. Không có sầu tuyệt vọng mà chỉ có niềm hy vọng được thắp lên.
Niềm hy vọng ở Bí Tích Thánh Thể: Hai môn đệ nhận ra Chúa khi bẻ bánh; (Lc 24, 30 - 31) và các môn đệ cũng nhận ra Người “Cầm lấy và ăn trước mặt các ông.” (Lc 24, 43). Thánh lễ mỗi ngày đều được cử hành, con người có thể tìm thấy chính Chúa trong mọi biến cố cuộc đời mình, để tìm ra câu giải đáp. Thiên Chúa chờ đợi để lắng nghe và chính con người cũng cần lắng nghe Thiên Chúa nói:
“Chúa gần gũi những tấm lòng tan vỡ, cứu những tâm thần thất vọng ê chề.  Người công chính gặp nhiều nỗi gian truân, nhưng Chúa giúp họ luôn thoát khỏi” (Tv 34, 19 – 20).
“Nếu con lỡ rút gươm đe bạn, đừng thất vọng: vẫn có thể hàn gắn. Nếu con lỡ nặng lời với bạn, đừng lo sợ: con có thể giải hoà.” (Hc 22, 21 – 22)
“Ai gặp gian truân thì quen chịu đựng; ai quen chịu đựng, thì được kể là người trung kiên; ai được công nhận là trung kiên, thì có quyền trông cậy.” (Rm 5, 4 )
Năng tham dự bí tích Thánh Thể sẽ củng cố con người trong nghị lực, sống tươi vui và dồi dào phong phú hơn. Chính Chúa nói với con người: “Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.” (Ga 10, 10)
Mỗi người đang hành trình trên đường Emmaus. Con đường ấy dẫn đến niềm vui khi gặp được Chúa và mời Người ở lại. Trong hành vi thiện chí của con người, hòn đá cửa mộ được lăn ra và Thiên Chúa bước vào. Con người sẽ chết trong ngôi mộ chính mình khi tự ý khóa lại. Chọn lựa của con người, cần suy nghĩ  mỗi khi hành động: đóng vào hay mở ra.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây