Giãn cách, cách ly
Mới thoạt đầu nghe hai từ giãn cách và cách ly, thì mỗi người trong chúng ta hầu hết vẫn ít quan tâm, và cũng có phần thờ ơ, nhưng khi đã phải ở trong tình cảnh cách ly, giãn cách ta mới thấy hậu quả của hai từ đó. Vừa qua ở địa phương chúng tôi đã phải giãn cách một thời gian, có người phải đi cách ly tập trung, khi chỉ thị ban ra có phần đã làm cho một số hộ dân bất ngờ, không thể chuẩn bị các nhu yếu phẩm cần thiết, để dùng trong thời gian cách ly. Nên cuộc sống trong thời gian giãn cách hết sức khó khăn.
Trong thời gian giãn cách, ta mới cảm nhận được sự nguy hiểm của con vi rút corona, và sự cần thiết của “cách ly, giãn cách”.
Vừa qua, tôi có được nghe bài giảng của Đức giám mục Giu-se Nguyễn Năng giảng cho giới doanh nhân công giáo, Ngài nói “Con vi rút corona rất là mạnh mẽ. Nó làm được những điều mà con người chúng ta không làm được, nó làm cả một xã hội sống chậm lại, các gia đình quy tụ được với nhau, các tụ điểm ăn chơi ngày trước xã hội khó mà quản lý được thì vi rút đã dừng lại được,... qua đó chúng ta mới thấy con người chúng ta rất là bé nhỏ, chỉ là cát bụi mà thôi.”
Có một điều là từ việc sợ con vi rút nó lây lan mà chúng ta phải giãn cách, phải cách ly, nhưng từ việc giãn cách, cách ly mà rất nhiều người bị kỳ thị, bị từ chối giao tiếp, vì sợ bị lây nhiễm, đây mới là sự nguy hiểm nhất của con virut. Cha ông ta ngày trước có câu “Năng mưa thì giếng năng đầy, con năng đi lại thì Mẹ Thầy năng thương” (Ca dao tục ngữ). Thế mà bây giờ trong cơn đại dịch này mỗi người trong chúng ta, ai ai cũng sợ tiếp xúc ai cũng sợ đến gần. Vừa qua, tôi có đến một tiệm thuốc mua ít thuốc cảm đau nhức, mà thấy cô bán thuốc dùng một sợi dây, kéo cái rổ từ ngoài cổng vào, đặt thuốc vào rồi kéo ra cho tôi, và tôi trả tiền cũng như thế. Thật là một việc làm “xa cách”. Có ai đến nhà cũng chỉ đứng ngoài cổng, cho cái gì cũng treo ngoài cổng, “đừng vào nhà, và tránh tiếp xúc”.
Có một chị vừa qua đi cách ly về thì mọi người chẳng có ai muốn gặp mặt họ sợ lây bệnh, và cũng từ đó chị ta chẳng giao tiếp với ai cả. Trong hoàn cảnh hiện tại của xã hội hôm nay, cái đáng sợ nhất là sự xa cách của mỗi người với nhau từ sự sợ tiếp xúc, sợ lây bệnh, dần dần chúng ta sẽ xa lánh với mọi người xa lánh nhau. Con người dần dần mất tình cảm với nhau, và xã hội sẽ đi về đâu khi mọi người kỳ thị nhau, xa lánh nhau như thế. Trong hoàn cảnh hôm nay mỗi người chúng ta cũng phải hết sức bình tĩnh và sáng suốt, đừng để con vi rút làm cho chúng ta phải sống xa luật Chúa, luật “Mến Chúa, Yêu Người”.
NVB BÌNH YÊN
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn