Con dâng đời con, lời tạ ơn lặng lẽ,
Giữa nắng mưa, giữa những tháng ngày dài.
Khi con ngã, Chúa đỡ nâng chẳng nệ,
Khi con quên, Ngài vẫn ở nơi này.
Con tạ ơn vì một buổi sớm mai,
Cỏ vẫn xanh, và hồn con còn thở.
Tạ ơn những bàn tay âm thầm mở,
Đem bình an xoa dịu vết thương lòng.
Tạ ơn đời, bao dung như biển khơi,
Đón con cả khi lòng còn vẩn đục.
Tạ ơn những ai đã từng trách đời,
Để con học yêu thương giữa đoạn trường
Tạ ơn giọt lệ, những gì Chúa lấy đi,
Để con biết niềm vui là ơn phúc.
Tạ ơn cả những lần con lạc bước,
Vì nơi ấy, con gặp lại tình Chúa.
Con tạ ơn, vì được gọi làm “con”,
Dù yếu hèn, Ngài vẫn luôn tha thứ.
Con tạ ơn, vì được yêu, được ở lại,
Trong trái tim nhân hậu chẳng phai mờ.
Nguyện đời con, từ bây giờ đến mai sau,
Là một khúc tri ân, dâng muôn thuở.
Dẫu nhỏ bé như hạt sương đầu cỏ,
Xin Chúa nhận… như lễ tạ ơn trong đời.
Joshkimt