TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Đại Lễ Chúa Giáng Sinh

“Hôm nay, Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”. (Lc 2, 1-14)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Đời người, rừng cây

Thứ bảy - 08/05/2021 10:16 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   804
DoiNguoiRungCay
DoiNguoiRungCay

Đời người, rừng cây

 

Khúc hát năm xưa giờ đã xa, đã rất xa, đời người thôi không còn rừng cây, vì một đời người đã triệt hạ biết bao nhiêu rừng cây.

Khi cây có là có rừng, khúc hát năm xưa giờ cũng rất xưa. Cây không còn rừng, cây chỉ còn trong những chiếc chậu, những căn dinh thự. Người đã chở cây từ rừng về nhà và cây không còn chim làm tổ, chim đậu trong lồng treo trên cây.

Khi cây sống gần nhau thì thân mới thẳng, khúc hát đã phôi pha vào dĩ vãng, cây thẳng chẳng thể là cây bon sai. Cây xù xì, khẳng khiu, thân ngả nghiêng, cái xù xì, cái khẳng khiu, cái ngả nghiêng như là tâm hồn con người gian dối, chiếm đoạt, sống gần với nhau như hỏa ngục.

Khi nghĩ về rừng cây, tôi thường nghĩ đến cái nỗi nhớ về những con người chân chất sống an lành với rừng cây, nay vì lòng tham, lợi nhuận lấy mất. Khúc hát năm xưa hát cho tình người rừng cây hạnh phúc, khúc hát hôm nay nghe lại, nghe lòng xót xa.

Khi nghĩ về đời người tôi lại xót xa cho bao rừng cây. Cây không có rừng, rừng không có cây. Bao giờ cây mới trả về cho rừng và rừng trả về cho cây. Ngày về xa qúa, quá xa khi con người chưa thỏa lòng tham, khi con người, ai cũng chọn việc nhẹ nhàng và gian khổ để cho mặc ai.

Chẳng biết cây mọc từ độ nào, càng xưa càng quý, càng quý càng lắm tiền. Cũng chẳng cần biết từ độ nào chim kéo về làm tổ. Chim đã bị làm thịt, cây đã trở thành gỗ. Biết bao giờ mới trả lại khúc hát năm xưa, đường về ôi quá xa, vì còn nhiều lắm những lòng tham.

Chân lý thuộc về vài người và nhiều người không có phải chịu sống cuộc đời nhỏ nhoi. Cây cũng thế và người cũng vậy. Bao giờ chân lý mới thuộc về mọi người, bao giờ con người mới sống vì nhau. Khuất nẻo lối về, con người đang lạc lối và rừng cây chẳng bao giờ thấy cây và cây cũng chẳng thấy rừng. Đời không có người và người đã mất đời.

Khúc hát thật gần lại rất xa, nghe lại sao xót xa, bao giờ cây mới về với rừng và bao giờ rừng mới lại có cây. 

TKH

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây