TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Đại Lễ Chúa Giáng Sinh

“Hôm nay, Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”. (Lc 2, 1-14)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Say thơ

Thứ tư - 26/04/2023 04:58 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   680
"Say thơ" là một bài thơ dâng kính Mẹ Maria của thi sĩ Hàn Mặc Tử
Say thơ
Say thơ



"Say thơ" là một bài thơ dâng kính Mẹ Maria của thi sĩ Hàn Mặc Tử. Trong thơ thi sĩ dùng mọi lời trong tiếng nhạc để ca tụng, dâng Mẹ một tấm lòng, một nỗi đau thương không chỉ của mình mà còn cả của nhân loại. Trong đau thương ấy, Mẹ như sự dịu êm, như một kinh nguyện bay cao. Tâm hồn như vườn hoa nhiều sắc màu dâng kính Mẹ tháng hoa.

“Ca, cầm ca, tơ đồng vọng dang ra. 
Đức lân ái dồn lên muôn trượng cả. 
Hãy quỳ lạy nhìn xem cho sướng đã, 
Cả lòng thơ say tớt khí linh thiêng. 
Nhạc nồng say mà tình tự còn nguyên. 
Cơn sốt sắng xinh hơn cầu vàng diệp, 
Ngửa tay thôi, ơn trời đà xuống hiệp.”
Mùa hoa của lòng tri ân.
Tán tạ, khong khen, trìu mến là những tâm tình không thể diển tả bằng lời mà chỉ bằng tâm hồn dào dạt cảm xúc mến yêu. Lòng tri ân ấy như hoa còn đơm nụ, nở vài cánh còn e ấp. Vì khi sợ nở bung ra hết lòng vẫn chưa kể hết sự trìu mến. Lòng chúng con chỉ mong muốn ngợi ca bằng dòng thơ để trào ra muôn ngàn lời cảm mến Mẹ Maria:
“Trăng và trăng cho thấm hết mọi nơi.
Người thế gian, ôi miệng lưỡi đâu rồi? 
Và tán tạ và khong khen nức nở. 
Trăng tờ mờ một trời mơ sớm nở 
Bao hoa hồng mầu nhiệm Nữ Vương xưa. 
Ôi! đây là đền cao ngự nhà vua 
Dòng Đa Vít thuở xưa trời sáng cả.” 
Tâm tình tri ân nảy nở nơi tâm hồn bắt nguồn từ những miền đất quê hương. Mảnh đất mẹ kia, đã từng dìu dắt biết bao người con đi từng bước, trên những lối cỏ hoa, qua những con đường sớm nở mùa hè Phượng đỏ. Biết bao dấu yêu của những ngày hái hoa dâng Mẹ, của những này ấm êm tuổi thơ. Rồi thời gian lớn lên, trôi giạt nhiều phương, vượt qua nhiều gian khó, giông bão và cám dỗ…Dòng cảm xúc tuổi thơ tuôn chảy, để hôm nay giữa những gì đã trải qua đau thương, chỉ còn biết quỳ gối để chiêm ngắm:
“Hãy quỳ lạy nhìn xem cho sướng đã, 
Quê hương thơ đằm thắm biết dường nào. 
Đây là vườn nên hoa lá xôn xao. 
Gió đổi mới thêm hương cho ánh sáng. 
Mùa rộng rãi, trái trăng chao vô hạn, 
Ngon thơm hơn thái tảo bữa hôm nay.” 
Biết bao nhiêu là đủ để nói hết khi lòng đã trào dâng niềm cảm mến. Nhìn ngắm Mẹ đứng dười chân Thánh Giá Chúa, như cõi lòng bao dung của người mẹ cũng đang cùng Con nguyện: “Xin tha cho họ vì không biết việc họ làm” (Lc 23, 34). Như người mẹ đau khổ nhìn những đứa con xa lạc, người mẹ đắm chìm trong đau khổ của lời kinh ứa lệ. Cảm mến tình mẹ, nên cũng đầy cảm xúc mà thưa cùng Mẹ Maria, lời kinh cảm tạ Mẹ đã cứu chúng con khỏi những hiểm nguy.
“Điệu đàn xưa không sánh kịp bường dây 
Bởi huyền diệu in như màu nguyệt bạch, 
Bởi ước ao tuôn tràn vô pho sách, 
Bởi Thánh Kinh no chán nghĩa sâu xa 
Lần hít trí khôn ngoan người thế. 
Người đã khấn say sưa vô cùng để 
Hiệp hòa thơ cho yêu mến bâng khuâng, 
Bao nhiêu lòng ai trút sạch lâng lâng.”

Mùa hoa nhân đức.
Nhìn ngắm Mẹ Maria, lòng tràn đầy những nỗ lực vươn lên từng ngày để điểm tô thêm nhân đức. Mẹ là Đấng Vô Nhiễm, Mẹ là Đấng tinh tuyền thánh vẹn, đầy hương thơm tỏa lan đầy nhân đức. Nhìn ngắm Mẹ, với muôn ngàn lời nguyện xin, cho chúng con cũng được gia tăng nhiều nhân đức, nhất là nhân đức sạch sẽ trong tâm hồn và thể xác. Những nhân đức cần thiết cho chúng con được sống niềm vui của Chúa:
“Hãy quỳ lạy nhìn xem cho sướng đã, 
Không gì hơn cho sánh kịp bường thơ. 
Tính chất thanh mà phẩm vật không ngờ, 
Rất yêu chuộng màu nhơn đức sạch sẽ. 
Hồn rất vốn ưa phiêu diêu trong gió nhẹ,”
Một tâm hồn bay cao với những thanh cao của nhân đức. Con người dễ cảm nghiệm biết bao điều mới mẻ, dù trải qua nhiều hoàn cảnh: sướng, vui, buồn, khổ…Con người như không thể gì bị trói chặt, được tự do trong Chúa. Và cũng không có gì nữa để lo sợ vì trong Chúa là niềm vui: “Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Ki-tô? Phải chăng là gian truân, khốn khổ, đói rách, hiểm nguy, bắt bớ, gươm giáo?” (Rm 8, 35). Niềm vui ấy từ Mẹ đã trao cho, từ những lời kinh dâng hiến, từ những gian khó cuộc đời Mẹ đã trải qua. Vui sướng vì có Mẹ ở bên luôn chuyển cầu:
“Bay giang hồ không sót một phương nào. 
Càng lên cao dây đồng vọng càng cao, 
Quyến rũ biết bao kinh cầu nguyện 
Và kết tinh thành hào quang kim tuyến 
Theo tràn về cho đến cõi vô biên. 
Hân hoan thôi! Thơ dường gặp hương nguyền 
Là sum hiệp với muôn vì cả Thánh.” 
Lòng thành con kính dâng, đó là tất cả tâm tư nguyện ước dâng mẹ trong tháng hoa về. Nguyện xin Mẹ luôn chuyển cầu cho con cái Mẹ đang là lữ khách trần thế, luôn bình an bước đi trong ánh sáng của Chúa và sống niềm vui ngày hạnh phúc.
“Và đây chính là cao lương mỹ vị 
Của nguồn đạo mà ngày xưa Thánh Khí 
Thơ với lòng ai phối hiệp nên duyên. 
Mà ai đâu cầm được nỗi niềm riêng.”

 
L.m Giuse Hoàng Kim Toan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây