TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XIV Thường Niên -Năm B

“Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương”. (Mc 6, 1-6)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ HAI TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN

Thứ bảy - 22/06/2024 14:28 |   116
“Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.” (Mt 8,18-22)

01/07/2024
THỨ HAI TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN

t2 t13 TN

Mt 8,18-22


ĐI THEO ĐẤNG KHÔNG CÓ CHỖ TỰA ĐẦU
Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.” (Mt 8,18-22)

Suy niệm: Alfred Plummer, một học giả Thánh Kinh người Anh, nhận xét: “Cuộc đời Chúa Giêsu bắt đầu trong một chuồng bò đi mượn và kết thúc trong một ngôi mộ cũng đi mượn.” Đó chính là thực trạng trần trụi về cuộc đời của Chúa Giêsu, “Con Người không có chỗ tựa đầu,” mà bất cứ ai muốn làm môn đệ của Ngài phải biết và dám đảm nhận. Chúa Giêsu hẳn đã gây một ấn tượng sâu đậm nơi vị kinh sư nào đó khiến ông này nhất quyết xin làm môn đệ Ngài: nguyện đi theo Thầy, bất cứ Thầy đi đâu. Chẳng biết vị kinh sư ấy cuối cùng có trở thành môn đệ của Ngài không nhưng ít nhất những lời vừa rồi cũng giúp xua tan đi những ảo tưởng mà ông vẽ ra về một Đấng Mêsia vinh quang, để lôi ông về với thực tại của Đấng Mêsia Tôi Tớ đau khổ của Giavê, một thực tại rất khó chấp nhận đối với người Do Thái, và cả với chúng ta.

Mời Bạn: Những lời đó cũng là sứ điệp Chúa gửi đến với chúng ta: cái giá phải trả để làm môn đệ của Chúa Kitô là dám đi theo Đấng không có chỗ tựa đầu. Chúa mời gọi chúng ta thanh luyện những động lực trần tục khi đi theo Ngài: làm môn đệ Chúa không phải để được chỗ nhất trong Vương quốc của Ngài, mà trước tiên là “từ bỏ mọi sự, vác thập giá mình mà theo” (Mc 8,34).

Sống Lời Chúa: Xét mình cách sâu xa để khám phá và thanh lọc những động lực trần tục xen lẫn trong những việc thiện, việc đạo đức của mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa xin giúp con dám loại bỏ những gì không phải là Chúa để đạt được chính Chúa và chỉ mình Chúa mà thôi.


Ngày 1: Lạy Chúa! Đôi khi, những giới hạn, thất bại, mất mát, bệnh tật hay khổ đau, hóa ra lại là những bậc thầy vĩ đại dạy cho chúng con biết buông bỏ những cái nhìn sai trật về bản thân, bỏ đi những quyến luyến lệch lạc, phù phiếm do cái tôi: cái tội, cái tối, cái tồi thêu dệt nên. Xin cho chúng con ý thức rằng: Những nghịch cảnh, khổ đau đó mang lại cho chúng con một chiều sâu: đức khiêm nhường và lòng trắc ẩn, để chúng con sống “thực” hơn với Chúa, với tha nhân, với thiên nhiên vạn vật, và với chính mình. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB



BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ HAI TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Hết thảy chư dân, hãy vỗ tay, hãy reo mừng Thiên Chúa với tiếng reo vui.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa đã dủ lòng thương nhận chúng con làm nghĩa tử để chúng con trở thành con cái ánh sáng; xin đừng để chúng con sa vào cảnh tối tăm lầm lạc nhưng gìn giữ chúng con luôn rạng ngời ánh sáng chân lý Chúa. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) St 18, 16-33

“Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao?”

Trích sách Sáng Thế.

Khi những vị ấy chỗi dậy, ra khỏi thung lũng Mambrê, liền trông về phía thành Sôđôma. Abraham cùng đi để tiễn chân các đấng. Chúa phán: “Nào Ta có thể giấu Abraham điều Ta sắp làm không? Vì Abraham sẽ trở nên một dân tộc vĩ đại và hùng cường, và muôn dân thiên hạ chẳng nhờ đó mà được chúc phúc sao? Ta biết Abraham sẽ truyền dạy cho con cháu và gia tộc mai sau phải tuân theo đường lối của Chúa, ăn ở ngay lành công chính, để Thiên Chúa ban cho Abraham những gì Người đã hứa cùng ông”. Vậy Chúa phán: “Tiếng kêu la của dân Sôđôma và Gômôra đã gia tăng, và tội lỗi chúng quá nặng nề! Ta sẽ xuống coi việc chúng làm có như tiếng kêu thấu đến tai Ta hay không, để Ta sẽ biết rõ”.

Các vị ấy bỏ nơi đó, đi về hướng thành Sôđôma. Nhưng Abraham vẫn còn đứng trước mặt Chúa. Ông tiến lại gần Người và thưa: “Chớ thì Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao? Nếu có năm mươi người công chính trong thành, họ cũng chết chung hay sao? Chúa không tha thứ cho cả thành vì năm chục người công chính đang ở trong đó sao? Xin Chúa đừng làm như vậy, đừng sát hại người công chính cùng với kẻ dữ, đừng đối xử với người công chính như với kẻ dữ! Xin đừng làm thế! Chúa phán xét thế giới, Chúa không xét đoán như thế đâu”. Chúa phán cùng Abraham rằng: “Nếu Ta tìm thấy trong thành Sôđôma năm mươi người công chính, Ta sẽ vì họ mà tha thứ cho cả thành”. Abraham thưa lại: “Dù con chỉ là tro bụi, con đã bắt đầu nói, nên con xin thưa cùng Chúa con: Nếu trong số năm mươi người công chính đó còn thiếu năm người thì sao? Vì thiếu năm người Chúa có tàn phá cả thành không?” Chúa phán: “Nếu Ta tìm thấy bốn mươi lăm người công chính, Ta sẽ không phá huỷ cả thành”. Abraham lại thưa cùng Chúa rằng: “Nhưng nếu có bốn mươi người thì Chúa sẽ làm gì?” Chúa phán: “Ta sẽ vì bốn mươi người đó mà không trừng phạt cả thành”. Abraham thưa: “Lạy Chúa, nếu con lên tiếng, xin Chúa đừng nổi giận. Nếu ở đây tìm được ba mươi người công chính thì sao?” Chúa phán: “Nếu Ta tìm được ba mươi người, Ta sẽ không phạt”. Abraham nói: “Vì con đã trót nói thì con sẽ thưa cùng Chúa: Nếu trong thành tìm được hai mươi người công chính thì sao?” Chúa phán: “Vì hai mươi người đó Ta sẽ không tàn sát”. Abraham thưa: “Lạy Chúa, xin đừng nổi giận, con chỉ xin thưa lần này nữa thôi: Nếu tìm được mười người công chính ở đó thì sao?” Chúa phán: “Vì mười người đó, Ta sẽ không tàn phá”.

Khi đã nói với Abraham xong, Chúa ra đi, và Abraham trở về nhà mình.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 102, 1-2. 3-4. 8-9. 10-11

Ðáp: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót (c. 8a).

Xướng: Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, toàn thể con người tôi, hãy chúc tụng thánh danh Người. Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và chớ khá quên mọi ân huệ của Người.

Xướng: Người đã tha thứ cho mọi điều sai lỗi, và chữa ngươi khỏi mọi tật nguyền. Người chuộc mạng ngươi khỏi chỗ vong thân; Người đội đầu ngươi bằng mão từ bi ân sủng.

Xướng: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót, chậm bất bình và hết sức khoan nhân. Người không chấp tranh triệt để, cũng không đời đời giữ thế căm hờn.

Xướng: Người không xử với chúng tôi như chúng tôi đắc tội, và không trả đũa theo điều oan trái chúng tôi. Nhưng cũng như trời xanh vượt cao trên trái đất, lòng nhân hậu Người siêu việt hơn thế trên kẻ kính sợ Người.

Bài Ðọc I: (Năm II) Am 2, 6-10. 13-16

“Chúng sẽ dập đầu kẻ cùng khổ xuống bùn đất”.

Trích sách Tiên tri Amos.

Ðây Chúa phán: “Vì ba tội ác của dân Israel, và vì bốn tội, Ta sẽ không rút lại quyết định của Ta nữa: vì chúng sẽ bán người công chính để lấy tiền, sẽ buôn kẻ nghèo khó để kiếm một đôi giầy! Chúng đã dập đầu kẻ khốn cùng nghèo khó xuống bùn đất, chặn lối người hèn hạ. Vì cả cha con chúng cùng tìm đến một cô gái để xúc phạm thánh danh Ta. Chúng nằm lên đống y phục thế nợ gần mỗi bàn thờ, chúng uống rượu của kẻ chúng đã bắt nộp phạt ngay trong ngôi chùa vị thần chúng thờ.

Ta đã tiêu diệt dân Amorrhê trước mặt chúng, dân ấy cao lớn như cây bá hương, và cường tráng như cây sồi. Ta đã tiêu diệt từ hoa trái trên cao đến tận gốc rễ dưới thấp. Chính Ta đã dẫn các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, dẫn dắt các ngươi suốt bốn mươi năm trong sa mạc, để các ngươi chiếm lấy đất Amorrhê.

Này, Ta sẽ đè nặng trên các ngươi, làm cho các ngươi rên siết như tiếng rít của một chiếc xe chở đầy cỏ bị kẹt. Người mau lẹ cũng sẽ không trốn thoát được, kẻ mạnh sức cũng không dùng được sức mình, kẻ can trường cũng không thoát chết; người mang cung nỏ cũng không đứng vững, kẻ lanh chân cũng chẳng chạy thoát, người kỵ mã cũng hết đường trốn tránh; kẻ can đảm nhất trong muôn người can đảm, trong ngày đó, cũng sẽ phải trốn thoát mình trần”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 49, 16bc-17. 18-19. 20-21. 22-23

Ðáp: Hãy am hiểu điều đó, hỡi những người quên Thiên Chúa (c. 22a).

Xướng: Tại sao ngươi ưa kể ra những điều huấn lệnh, và miệng ngươi thường nói về minh ước của Ta? Ngươi là kẻ không ưa lời giáo huấn, và ném bỏ lời Ta lại sau lưng?

Xướng: Gặp tên trộm cắp, ngươi liền bén gót chạy theo, và ngươi đồng lõa với những kẻ ngoại tình. Ngươi buông miệng để tha hồ nói xấu, và lưỡi ngươi thêu dệt những chuyện gian ngoa.

Xướng: Ngươi ngồi đâu là buông lời nói xấu anh em, làm tủi nhục cho người con cùng mẹ với ngươi. Ngươi làm thế mà Ta đành yên lặng? Ngươi đã tưởng rằng Ta giống như ngươi? Ta sẽ bắt lỗi, sẽ phơi bày trước mặt ngươi tất cả .

Xướng: Hãy am hiểu điều đó, hỡi những người quên Thiên Chúa, kẻo khi Ta bắt mang đi, thì không ai giải thoát cho. Ai hiến dâng lời khen ngợi, người đó trọng kính Ta; ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ.

Alleluia: Tv 118, 27

Alleluia, alleluia! – Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các điều lạ lùng của Chúa. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 8, 18-22

“Con hãy theo Ta”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đám đông dân chúng vây quanh Người, thì Người ra lệnh sang qua bờ bên kia. Một luật sĩ đến thưa Người rằng: “Lạy Thầy, bất cứ Thầy đi đâu, con cũng xin theo Thầy”. Chúa Giêsu trả lời: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu”. Một môn đệ khác thưa Người rằng: “Thưa Thầy, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã”. Chúa Giêsu trả lời: “Con hãy theo Ta, và hãy để kẻ chết chôn kẻ chết”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, Chúa dùng các bí tích để ban phát ơn cứu độ; xin cho cộng đoàn chúng con biết cử hành lễ tế thờ phượng này với tinh thần phục vụ của Ðức Kitô. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Ca hiệp lễ

Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và toàn thể con người tôi hãy chúc tụng thánh danh Người.

Hoặc đọc:

Chúa nguyện rằng: Lạy Cha, Con cầu xin cho chúng, để chúng nên một như Ta, hầu thế gian tin rằng Cha đã sai Con.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Thiên Chúa từ bi nhân hậu, chúng con vừa dâng lễ tạ ơn và đã được rước Mình và Máu Con Chúa là nguồn mạch sức sống dồi dào; xin cho chúng con hằng gắn bó cùng Chúa để sinh hoa quả tồn tại đến muôn đời. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

ĐIỀU KIỆN ĐỂ THEO CHÚA (Mt 8,18-22)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Đức Giê-su đòi hỏi gắt gao nơi các môn đệ, những người muốn đi theo Chúa phải chấp nhận khó khăn. Khi Chúa Giê-su nói: “Con người không có chỗ tựa đầu”, Ngài muốn họ phải quyết liệt từ bỏ vật chất, tình cảm làm cho họ phân tâm. Nhưng dứt khoát đó giúp họ được tự do trong tâm hồn để sống hoàn toàn cho Nước Trời.

2. Khác với những chưởng môn hay đạo trưởng khi chiêu tập môn sinh thường đưa ra những hứa hẹn cho tương lai xán lạn, Chúa Giê-su trong Tin Mừng hôm nay lại đưa ra những đòi hỏi quyết liệt và dứt khoát cho những ai muốn bước theo Ngài. Chúa Giê-su đã trả lời cho hai trường hợp đến xin theo Ngài cùng chung một điều kiện là “từ bỏ”, từ bỏ những tìm kiếm mang tính trần thế và từ bỏ những vương vấn tình cảm, thậm chí là liên hệ ruột thịt.

Điều mà Chúa Giê-su muốn người môn đệ phải có đối với Ngài và sứ vụ mà Ngài sẽ trao phó là một thái độ tin tưởng, phó thác, can đảm và dứt khoát. Không được chần chừ hay nửa vời, bởi lẽ, nếu lừng khừng, trong tương lai, không sớm thì muộn cũng có những thỏa hiệp và bỏ cuộc.

3. “Con cáo có hang… Chim trời có tổ”.

Trước hết, đối với người luật sĩ, Chúa bảo ông muốn theo Chúa thì phải từ bỏ hoàn cảnh an toàn của mình, phải chấp nhận cuộc sống phiêu lưu của một nhà truyền giáo lưu động, nay đây mai đó, mà vấn đề sẽ ăn gì, sẽ ngủ ở đâu, không bao giờ được bảo đảm. Chúa cho ông biết hoàn cảnh thực tại của Chúa: chồn cáo có hang để trú ẩn trong những giờ phút nguy hiểm, lạnh lẽo. Chim trời có tổ để yên nghỉ sau những ngày rã cánh, còn Ngài không có nhà cửa, cả một chỗ dựa đầu cũng không? Ai muốn theo làm môn đệ Chúa phải chấp nhận sống như Chúa. Tin Mừng không cho biết câu trả lời của người luật sĩ này thế nào, không biết ông ta có dám từ bỏ mọi sự để theo Chúa không?

4. “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết”.

Đối với một người khác, người này không bị ngăn trở về vật chất, nhưng ngăn trở về gia đình, đó là lòng hiếu thảo. Trước khi theo Chúa anh ta xin về nhà để chôn cất cha già rồi sẽ đến theo Chúa. Nhưng Chúa không cho. Tại sao vậy?

Theo một số nhà chú giải Thánh Kinh, câu nói của người này không có nghĩa là  bố của anh ta vừa chết, nhưng là bố anh ta đã già yếu, và anh muốn được săn sóc cha già cho đến khi cha chết để báo hiếu, rồi sẽ đến theo Chúa. Hiểu như thế chúng ta mới hiểu được lý do tại sao Chúa không cho.

Một số người khác lại cắt nghĩa rằng: người này xin về để chôn cất cha già, nhưng đó chỉ là câu nói khéo để lưỡng lự từ chối lời Chúa. Cho nên Chúa muốn anh ta phải dứt khoát lập trường ngay từ đầu.

Thật ra ở đây Chúa Giê-su muốn bảo cho mọi người biết chôn cất cha già là một bổn phận cao cả nhưng còn có một bổn phận khác cao quí hơn, đó là việc xây dựng Giáo hội, tôn vinh Thiên Chúa, cứu vớt các linh hồn là những việc cần thiết hơn việc chôn cất cha mẹ. Vì thế, Chúa bảo người ấy: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết, còn anh, hãy đi theo Ta”, nghĩa là hãy để cho những kẻ trần thế lo công việc của họ, còn con được ủy thác một sứ mệnh cao cả hơn, thì con hãy đi theo Ta. Tin Mừng không cho biết anh ta có đi theo Chúa không (Phạm văn Phượng).

5. Với những hình ảnh trên, Chúa Giê-su chỉ muốn nói lên đòi hỏi tận gốc và dứt khoát của Nước Trời: người chọn lựa Nước Trời và muốn làm môn đệ Ngài, phải sẵn sàng hy sinh từ bỏ tất cả. Qua những đòi hỏi đó, Ngài muốn cụ thể hóa giới răn cơ bản nhất, đó là kính mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn. Thiên Chúa không công nhận  bất cứ một thỏa hiệp nào trong lòng người. Hạnh phúc duy nhất và đích thực của con người là chính Thiên Chúa. Bao lâu con người đặt Thiên Chúa lên trên mọi sự, bao lâu con người tìm thấy Thiên Chúa trong mọi sự, thì bấy lâu con người sống trong ơn gọi của mình và tìm được hạnh phúc đích thực (Mỗi ngày một tin vui).

6. Truyện: Cái lợi của sự từ bỏ.

Có hai tu sĩ lên đường hành hương: một người chủ trương phải có tiền bạc và phương tiện vật chất đầy đủ mới có thể đảm bảo cho đời sống tu trì; một người thì luôn tin tưởng nơi tinh thần từ bỏ. Hai người trao đổi, tranh luận nhau về hai tinh thần khác nhau mà không ai có thể thuyết phục được ai. Khi họ đến bờ sông thì trời cũng đã tối. Người có tinh thần từ bỏ đề nghị:

– Chúng ta không có tiền thì làm sao có thể qua sông? Chúng ta hãy ngủ lại đây và dâng lời chúc tụng Chúa.

Người kia đáp:

– Nơi này không có làng mạc, nhà cửa, thú dữ có thể cắn xé, bên kia sông, chúng ta có thể nghỉ lại một cách an toàn. Tôi có mang theo tiền, chúng ta hãy thuê một người lái đò.

Sau khi đã qua sông, vị tu sĩ trả tiền cho người lái đò và nói với người bạn của mình như sau:

– Anh đã thấy được cái lợi của việc giữ tiền trong túi chứ? Chính nhờ có chút tiền bạc, tôi đã có thể cứu mạng anh và mạng tôi.

Nghe thế, vị tu sĩ luôn sống trong tinh thần từ bỏ mỉm cười và nói:

– Chính sự từ bỏ của anh đã cứu sống chúng ta, anh đã không tiếc của để thuê người lái đò là gì? Hơn nữa, tôi không có đồng xu dính túi, thế mà tôi vẫn sống; tôi tin rằng chính tinh thần từ bỏ đã cho tôi có được mọi sự cần thiết.

NGOAN NGÙY BƯỚC THEO CHÚA
(THỨ HAI TUẦN 13 TN NĂM CHẴN)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Hai Tuần 13 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã rủ lòng thương nhận chúng ta làm nghĩa tử để chúng ta trở thành con cái ánh sáng, xin Chúa đừng để chúng ta sa vào cảnh tối tăm lầm lạc, nhưng gìn giữ chúng ta luôn rạng ngời ánh sáng chân lý Chúa.

Con cái ánh sáng, thì không được tự mình trả đũa đối phương, bởi vì, đó là việc của Chúa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Samuen quyển I cho thấy: Vua Saun lúc đầu trung thành với Thiên Chúa, nhưng sau đó bất tuân, nên bị Chúa ruồng bỏ. Tuy nhiên, lúc nào Đavít cũng xem ông như người được Thiên Chúa xức dầu, và chọn lựa để cứu thoát Dân của Người. Điều này lý giải cách Đavít xử sự với Saun. Ông Đavít nói với người thanh niên: Ngươi không sợ sao mà dám tra tay sát hại người ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong? Ông Đavít gọi một trong các đầy tớ và nói: Lại gần mà giết nó đi. Người này đâm anh ta và anh ta chết. Ông Đavít bảo anh ta: Máu ngươi đổ xuống đầu ngươi, vì chính miệng ngươi đã cáo tội ngươi, khi ngươi nói: Chính tôi đã kết liễu cuộc đời của người ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong.

Con cái ánh sáng, thì phải biết noi gương nhẫn nại của Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Autinh cho thấy: Này chính Ta sẽ xét xử giữa chiên với chiên, giữa cừu với dê. Thử hỏi những con dê trong đoàn chiên của Thiên Chúa làm gì ở đây? Tuy được ở trong cùng một đồng cỏ, trong cùng những suối nước, nhưng, những con dê được chỉ định ở bên trái, lại trà trộn với những con bên phải. Bây giờ phải chịu như vậy đã, sau mới tách chúng ra. Sở dĩ như vậy là có ý luyện cho chiên biết nhẫn nại để noi gương nhẫn nại của Thiên Chúa. Quả thế, chính Người sẽ tách chúng ra: những con này ở bên trái, những con kia ở bên phải.

Con cái ánh sáng, mà không hành động theo ánh sáng, thì tại họa sẽ ập đến, và không trốn thoát được, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Amốt cho thấy: Trong ngày ấy, kẻ lanh lẹ hết đường trốn chạy, người mạnh mẽ vô phương thi thố sức lực mình, trang dũng sĩ cũng không thoát chết, người cầm cung nào đứng vững nổi, kẻ nhanh chân chẳng thoát được đâu, người cỡi ngựa cũng không thoát chết, người can đảm nhất trong đám dũng sĩ sẽ phải mình trần mà chạy trốn. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 49, vịnh gia cũng nhắc nhở: Hỡi những người lãng quên Thiên Chúa, gắng mà hiểu cho tường. Thánh chỉ của Ta, sao ngươi thường nhắc nhở, mở miệng ra là chữ thánh ước trên môi? Nhưng chính ngươi lại ghét điều sửa dạy, lời Ta truyền, đem vất bỏ sau lưng. Gặp tên trộm đạo, ngươi hùa theo nó, với bọn gian dâm, cũng lại thông đồng. Miệng tha hồ nói năng ác độc, ba tấc lưỡi đặt điều xảo trá.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Ngày hôm nay, anh em chớ cứng lòng, nhưng hãy nghe tiếng Chúa. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Anh hãy đi theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Nghe tiếng Chúa gọi, thì chúng ta không được cứng lòng, không được chần chừ, nhưng, phải nhanh chóng đáp lại tiếng Chúa. Chúng ta là con cái ánh sáng, là đoàn chiên của Chúa. Chúng ta thật là hạnh phúc khi được thuộc về đoàn chiên của Chúa, chúng ta vẫn tràn ngập một niềm vui lớn lao, ngay cả khi, phải khóc lóc, buồn sầu, hay gặp cảnh gian truân, bởi vì, Chúa không ngủ, cũng không hề chợp mắt, để gìn giữ Ítraen, Người cũng là Đấng chăn dắt Ítraen mới là chính chúng ta. Người thức để canh phòng cho chúng ta, khi chúng ta thức; và Người vẫn thức, cả khi chúng ta ngủ. Nếu nhờ mục tử là người phàm, mà đoàn vật được an toàn, thì chúng ta, càng được an toàn hơn biết bao, nhờ được Thiên Chúa chăn dắt. Ước gì ta luôn biết nghe tiếng Chúa, và ngoan ngùy bước theo Chúa, để đời ta luôn rạng ngời ánh sáng chân lý của Người. Ước gì được như thế!

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây