TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

CN34TNb - Đức Giêsu Kitô, Vua Vũ Trụ

“Quan nói đúng: Tôi là Vua”. (Ga 18, 33b-37)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ NĂM TUẦN 2 MÙA CHAY

Thứ ba - 20/02/2024 13:46 |   540
“Giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con... bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.” (Lc 16,19-31)

29/02/2024
THỨ NĂM TUẦN 2 MÙA CHAY

t5 t2 MC

Lc 16,19-31


LẤP ĐẦY HỐ NGĂN CÁCH
“Giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con... bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.” (Lc 16,19-31)

Suy niệm: Nhờ những tiến bộ của khoa học kỹ thuật, cuộc sống con người ngày nay được cải thiện rất nhiều, bao nhiêu tiện nghi hiện đại giúp đời sống thoải mái hơn, đáng sống hơn. Thế nhưng trong xã hội hôm nay lại xuất hiện mặt trái đầy nhức nhối: sự phân hóa giàu – nghèo đang tồn tại và ngày càng phình to. Hố ngăn cách đó không phải tự nhiên mà có, mà là hậu quả của lối sống ích kỷ của con người. Hình ảnh ông nhà giàu ăn mặc xa hoa “ngày ngày yến tiệc linh đình” tương phản đến độ gây sốc với cảnh anh nhà nghèo La-da-rô cùng khổ nằm trước cửa nhà ông “thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống” (cc. 19-21) đã nói lên tất cả. Không lấp được sự ngăn cách này bằng đời sống bác ái ngay ở đời này, thì người ta sẽ phải chịu sự ngăn cách bởi cái vực thẳm không thể vượt qua ấy ở đời sau.

Mời Bạn: Lối sống vô cảm trước khổ đau của tha nhân đang lây lan trong xã hội hôm nay. Bạn có suy nghĩ gì và có phản ứng gì trước tình trạng đó? Mời bạn nhìn sang bên cạnh mình xem thử có cái ‘hố’ nào bạn đang đào ngăn bạn và tha nhân đến với nhau không? Nếu có, xin bạn hãy lấp nó lại bằng những việc làm bác ái chia sẻ.

Sống Lời Chúa: Luôn sẵn sàng chia sẻ với những ai lâm cảnh ngặt nghèo.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, từ cạnh sườn, Chúa đã đổ những giọt nước và máu cuối cùng cho chúng con được giải thoát khỏi cái chết đời đời. Xin cho chúng con cũng biết chia sẻ những giọt nước ấy cho anh chị em mình bằng đời sống đượm tình bác ái. Amen.

Thứ Năm MC II: Lạy Chúa! Chúng con đang ngồi trong phòng một mình, bỗng phát hiện có ai đó đang nhìn chúng con qua cửa sổ, nỗi sợ trong chúng con sẽ xuất hiện. Nếu người đó tuyệt đối là người xa lạ, nỗi sợ càng tăng lên. Tha nhân là đia ngục như Jean Paul Sartre mô tả, nên chúng con phải phủ nhận họ, bằng cách sống dửng dưng, xem họ như không tồn tại. Đây là cách mà ông phú hộ đã làm với Ladarô và ông đã nhận lấy hậu quả đau thương. Xin cho chúng con sống tâm tình sám hối Mùa Chay bằng cách: sống tương quan tốt đẹp với mọi người, nhất là những người đang cần chúng con giúp đỡ. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ NĂM TUẦN 2 MÙA CHAY

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, xin dò xét tôi và nhận biết lòng tôi, xin Chúa nhìn coi hoặc giả tôi đi đường bất chính, và xin hướng dẫn tôi trong đường lối đời đời.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa yêu thích những tâm hồn thanh khiết và làm cho con người tội lỗi trở nên tinh tuyền. Xin làm cho chúng con hướng trọn về Chúa, để nhờ ơn Thánh Linh thúc đẩy, chúng con luôn nhiệt thành giữ vững niềm tin và tích cực thi hành đức bác ái. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: Gr 17, 5-10

“Khốn thay cho kẻ tin tưởng người đời; phúc thay cho người tin tưởng vào Thiên Chúa”.

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Ðây Chúa phán: “Khốn thay cho kẻ tin tưởng người đời, họ nương tựa vào sức mạnh con người, còn tâm hồn họ thì sống xa Chúa. Họ như cây cỏ trong hoang địa, không cảm thấy khi được hạnh phúc; họ ở những nơi khô cháy trong hoang địa, vùng đất mặn không người ở. Phúc thay cho người tin tưởng vào Thiên Chúa, và Chúa sẽ là niềm cậy trông của họ. Họ sẽ như cây trồng nơi bờ suối, cây đó đâm rễ vào nơi ẩm ướt, không sợ gì khi mùa hè đến, lá vẫn xanh tươi, không lo ngại gì khi nắng hạn mà vẫn sinh hoa kết quả luôn. Lòng người nham hiểm khôn dò, nào ai biết được? Còn Ta, Ta là Chúa, Ta thấu suốt tâm hồn và dò xét tâm can, trả công cho mỗi người tuỳ theo cách sống và hậu quả hành vi của họ”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 1, 1-2. 3. 4 và 6

Ðáp: Phúc thay người đặt niềm tin cậy vào Chúa

Xướng: Phúc cho ai không theo mưu toan kẻ gian ác, không đứng trong đường lối những tội nhân, không ngồi chung với những quân nhạo báng, nhưng vui thoả trong lề luật Chúa, và suy ngắm luật Chúa đêm ngày.

Xướng: Họ như cây trồng bên suối nước, trổ sinh hoa trái đúng mùa; lá cây không bao giờ tàn úa. Tất cả công việc họ làm đều thịnh đạt..

Xướng: Kẻ gian ác không được như vậy; họ như vỏ trấu bị gió cuốn đi, vì Chúa canh giữ đường người công chính, và đường kẻ gian ác dẫn tới diệt vong.

Câu Xướng Trước Phúc Âm

Chúa phán: “Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và được sống”.

PHÚC ÂM: Lc 16, 19-31

“Con đã được sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:

“Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: “Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được”.

Người đó lại nói: “Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này”. Abraham đáp rằng: “Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài”. Người đó thưa: “Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải”. Nhưng Abraham bảo người ấy: “Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin cho hiến lễ này thánh hoá việc ăn chay hãm mình của chúng con, để khi thân xác chúng con tập sống khắc khổ, tâm hồn chúng con được đổi mới. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng mùa chay

Ca hiệp lễ

Phúc đức những ai đường lối tinh toàn, họ tiến thân trong luật pháp của Chúa.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, xin cho chúng con được nghiệm thấy thần lực của bí tích này tác động mạnh mẽ trên chúng con, và hiệu quả tồn tại mãi trong đời sống hằng ngày. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

QUAN TÂM ĐẾN ANH EM
Lm. Gioan Trần Văn Viện

Chúa Giêsu đã từng nói với các môn đệ của Người: “Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời” (Mt 19, 23). Nghe lời này của Chúa và nhìn vào cuộc đời của ông nhà giàu được Thánh Mátthêu thuật lại trong bài Phúc Âm hôm nay, chúng ta thấy lời của Người được ứng nghiệm.

Nhưng chúng ta cũng thử suy nghĩ xem liệu một cuộc sống giàu có phải chăng là điều không tốt? Ai trong chúng ta lại không muốn được ăn ngon, mặc đẹp và có một đời sống sung túc? Có lẽ chẳng ai muốn sống nghèo khổ, đói rách và bệnh tật như anh Ladarô được thánh Matthêu nhắc đến trong Tin Mừng. Vậy đâu là nguyên nhân khiến ông nhà giàu sau khi chết phải chịu cực hình ở dưới “âm phủ”, nơi mà bị ngăn cách với chốn hạnh phúc bên cạnh tổ phụ Ápraham bởi một vực thẳm lớn. Câu trả lời chính là cuộc sống của ông khi còn ở trần gian. Ông là người giàu có, sống một cuộc sống xa hoa, yến tiệc linh đình nhưng ông chỉ biết hưởng thụ cho bản thân mà không mở lòng để nhìn đến những người nghèo khổ bên ngoài, cách đặc biệt là anh Ladarô khó nghèo đang nằm ngay trước cửa nhà ông. Có lẽ ông chưa bao giờ bước chân ra khỏi cửa và nếu như ông có đi ra, thì ông cũng không thèm để ý đến anh người nghèo kia. Hoặc giả như ông có để ý tới anh ta, thì ông cũng chưa hề động lòng xót thương anh. Như thế, một lối sống ích kỷ, thờ ơ, lãnh đạm, thiếu tình người đã khiến ông phải chịu cảnh khổ cực sau này.

Chúa sẽ xét xử chúng ta dựa trên cách chúng ta đối xử với anh em đồng loại (x. Mt 25, 31-46). Có thể chúng ta chưa có một cuộc sống xa hoa như ông nhà giàu trong dụ ngôn, nhưng chúng ta cũng đang hưởng một cuộc sống đầy đủ hơn nhiều người xung quanh. “Làm phúc bố thí” là một trong những điều mà Giáo Hội mời gọi tất cả mọi người thực hiện cách đặc biệt trong mùa Chay thánh. Chúng ta hãy chia sẻ và cho đi với tình yêu thương để làm cho những người anh chị em bất hạnh cũng được sưởi ấm tình người, qua đó họ nhận ra Chúa nơi chính chúng ta.

 

DỬNG DƯNG VÔ CẢM LÀ TỘI ÁC!
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP

Mẹ Têrêxa Calcutta kể lại một câu chuyện thật ấn tượng rằng: có hai bạn trẻ nghe biết các sơ trong dòng của mẹ hàng ngày nấu ăn cho 7 ngàn người, và cung cấp thực thẩm cho khoảng 9 ngàn người. Vì thế, họ đã tặng cho mẹ một số tiền lớn để giúp người nghèo. Khi được hỏi về nguồn gốc số tiền lớn mà các em dâng tặng, các em trả lời:

“Chúng con vừa cưới nhau được hai ngày. Trước ngày cưới, chúng con đã suy nghĩ nhiều. Sau cùng, chúng con quyết định không may đồ cưới, cũng không tổ chức yến tiệc linh đình, và chúng con muốn dùng khoản tiền chi phí cho đám cưới và mua tặng phẩm để cho những người không được may mắn như chúng con”. Khi thấy thế, mẹ phân vân! Hai bạn nói tiếp:

Vì chúng con yêu nhau, chúng con muốn có cái gì đặc biệt, đẹp đẽ cho nhau. Vì thế, chúng con muốn tặng cho nhau một món quà cưới thật đặc biệt. Chúng con muốn khởi đầu cuộc chung sống của mình bằng một hy sinh mà cả hai đều dự phần vào”.

Ôi một nghĩa cử anh hùng! Vì ở bên Ấn Độ, đám cưới mà không có quần áo cưới cũng như tiệc cưới là một điều nhục nhã và gây tủi hổ cho cả hai gia đình, đàng trai cũng như đàng gái.

Câu chuyện trên đây ngược hẳn với câu chuyện của nhà phú hộ giàu có và Lazarô nghèo khổ!

Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy: giàu không phải là tội, nhưng nó chỉ là cạm bẫy nguy hiểm dễ dẫn đến tội nếu không có lòng bác ái. Ông nhà giàu trong bài Tin Mừng hôm nay đã rơi vào tình trạng tội khi ông vô cảm với người nghèo ngay ở cổng nhà ông. Vì thế, ông đáng phải sa hỏa ngục vì tiền bạc và sự sung túc đã làm cho mắt ông mù lòa, trái tim se thắt, tấm lòng trai cứng và sự dửng dưng đã trở thành tội ác và mất hạnh phúc đời đời…

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy có trách nhiệm liên đới với nhau, nhất là với người nghèo, người cô thế, cô thân, không nơi nương tựa… Không bao giờ chúng ta được để cho chủ trương: “Sống chết mặc bay” thường trực trong tâm hồn của mình.

Có thế, chúng ta mới xứng đáng được gọi là con Thiên Chúa và đáng được Người cứu chuộc.

Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con biết yêu thương những người nghèo khổ hơn chúng con bằng tình yêu vô vị lợi như Chúa. Xin cho chúng con đừng bao giờ để cho tư tưởng phân biệt giàu nghèo, giai cấp, địa vị ngự trị trong tâm hồn chúng con. Amen.

GIỮ VỮNG NIỀM TIN và THỰC THI BÁC ÁI
(THỨ NĂM TUẦN 2 MÙA CHAY)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Năm Tuần 2 Mùa Chay này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa yêu thích những tâm hồn thanh khiết và làm cho con người tội lỗi lại trở nên tinh tuyền. Xin Chúa làm cho chúng ta hướng trọn về Chúa, để nhờ ơn Thánh Linh thúc đẩy, chúng ta luôn nhiệt thành giữ vững niềm tin và tích cực thi hành đức bác ái.

Trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Xuất Hành đã tường thuật: Chúa truyền cho ông Môsê: Anh hãy xem trong toàn dân những ai là người có tài, biết kính sợ Thiên Chúa, đáng tin cậy, không ham của bất chính, thì đặt họ làm người chỉ huy: điều khiển một ngàn hay một trăm, năm mươi hay mười người. ĐỨC CHÚA lấy một phần thần khí đang đậu trên ông mà đặt trên bảy mươi vị kỳ mục. Khi thần khí đậu xuống trên các ông, thì các ông bắt đầu phát ngôn, nhưng, việc đó không tái diễn nữa. Các kỳ mục là những người có Thần Khí Đức Chúa, nhưng, không phải lúc nào họ cũng quy hướng về Chúa, giữ vững niềm tin vào Chúa và thực thi bác ái đối với Dân Chúa.

Trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Hilariô cho thấy: Lòng kính sợ đích thực đối với Thiên Chúa thì hoàn toàn nằm trong yêu mến, và khi mến Chúa đến mức trọn hảo thì sợ hãi tiêu tan. Yêu mến Chúa thì phải vâng nghe lời Người dạy, tuân theo lệnh Người truyền, và tin vào lời Người hứa. Những ai kính sợ ĐỨC CHÚA thì không ngang bướng bất tuân lời Người dạy, và những ai kính mến Người thì giữ vững đường lối của Người. Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.

Trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Giêrêmia nói: Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời; phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa. Người ấy như cây trồng bên dòng nước, đâm rễ sâu vào mạch suối trong, mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 1, vịnh gia cũng cùng chung tâm tình này khi nói: Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa. Người ấy tựa cây trồng bên dòng nước, cứ đúng mùa là hoa quả trổ sinh, cành lá chẳng khi nào tàn tạ. Người như thế làm chi cũng sẽ thành.

Kính sợ Chúa, yêu mến Chúa, thì hướng trọn về Chúa, giữ vững đường lối Chúa, và kiên trì nhẫn nại thực thi bác ái với anh chị em mình, như Lời Chúa dạy, đúng như câu Tung Hô Tin Mừng mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay: Hạnh phúc thay người thành tâm thiện chí, hằng ấp ủ lời Chúa trong lòng, nhờ kiên nhẫn mà sinh hoa kết quả.

Trong bài Tin Mừng, thánh Luca không cho thấy ông phú hộ phạm một tội nào khiến ông phải sa hỏa ngục, ngoại trừ việc, ông thờ ơ lãnh đạm trước anh Ladarô nghèo khó. Có lẽ, ông cũng giống như “người anh cả”, suốt đời không bao giờ làm sai Luật Chúa, nhưng, ông lại tự biến mình thành người nô lệ, thay vì, là người con Chúa. Ông cậy dựa vào chính mình, vào sự giàu có của mình, để rồi, ông không cần Chúa cũng chẳng cần ai. Việc ông không thực thi bác ái đối với anh Ladarô cho thấy: Ông không quy hướng về Chúa, như người Cha của mình, bởi lẽ, khi nhìn nhận Thiên Chúa là Cha, thì đồng nghĩa, ông cũng đón nhận anh Ladarô là người anh em, con cùng một Cha với mình. Hỏa Ngục dành cho những ai tự mình cắt đứt tương quan với Thiên Chúa và tha nhân. Ước gì chúng ta luôn biết hướng trọn về Chúa: giữ vững niềm tin vào Chúa, để chúng ta sẽ như cây trồng bên dòng nước, trổ sinh hoa trái là các việc lành bác ái cho tha nhân. Ước gì được như thế!

MỘT PHẦN ĐỊNH MỆNH 
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ta là Chúa, Ta dò xét lòng người, thử thách mọi tâm can. Ta sẽ thưởng phạt ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm!”.

“Hãy trân trọng từng phút giây bạn có; chia sẻ cho người khác khi còn kịp! Ngày kia, bạn sẽ thấy của cải vô dụng như thế nào. Người nghèo luôn có đó, họ không phải là một phần của cảnh quan tô điểm cuộc sống của bạn, nhưng là ‘một phần định mệnh’ của bạn! Hãy nhớ, chiếc đồng hồ không ngừng chạy, không đợi bất cứ ai, vì bất cứ lý do gì!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Đồng tình với ý tưởng của nhà tu đức trên, Lời Chúa hôm nay cho thấy, tha nhân không phải là một phần của cảnh quan, nhưng là những con người cần được tôn trọng, yêu thương, ‘một phần định mệnh’ của bạn. Chúa Giêsu từng ví họ là Ngài, là “Nhà Tạm di động” của Ngài - Phanxicô.

Bài đọc Giêrêmia tiết lộ, Thiên Chúa ghi nhận và ân thưởng cho mọi hành vi bác ái của bạn, “Ta là Chúa, Ta dò xét lòng người, thử thách mọi tâm can. Ta sẽ thưởng phạt ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm!”. Đó là những con người nương ẩn nơi Chúa, “Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa!” - Thánh Vịnh đáp ca cũng đồng tình.

Trái với những ai ‘nương ẩn’ nơi Chúa, Tin Mừng thuật chuyện một người ‘ẩn nương’ nơi của cải! Đó là một phú hộ sống xa hoa, cách biệt với người nghèo, đam mê thời trang và những món ăn ngon. Tuy thế, ông không làm hại ai; ông không tước đoạt Lazarô, người hành khất nghèo khó; không ngại việc Lazarô lảng vảng; cũng chẳng miệt thị Lazarô biếng nhác. Vậy thì đâu là tội của ông? Tội của ông là không coi Lazarô như một con người; ông cho rằng, Lazarô chỉ là một phần của cảnh quan trang trí nhà ông. Một người mù đã từng nói, “Tôi thấy người ta đi lại như cây cối!”. Đúng thế, nhà phú hộ xem ra cũng chỉ nhìn thấy Lazarô ‘ngang mức cây cối!’.

Lazarô, biểu tượng cho mọi ‘tiếng kêu thầm lặng’ thời hiện đại và những mâu thuẫn của một thế giới mà của cải và tài nguyên vô ngần đang nằm trong tay một số người. Điều này giúp chúng ta hiểu rằng, bỏ qua một người nghèo, hoặc coi họ chỉ ‘ngang mức cây cối’ đích thị là khinh miệt Thiên Chúa! Họ là ‘một phần định mệnh’ của bạn và tôi như Lazarô là ‘một phần định mệnh’ của ông nhà giàu!

Kính thưa Anh Chị em,

“Ta là Chúa, trả công cho mỗi người!”. Như thế, người nghèo không phải là một điều gì chúng ta muốn, hoặc không muốn. Họ là những món quà Chúa gửi đến cho chúng ta! Nhờ họ và qua họ, chúng ta lãnh nhận bao ân phúc của Chúa. Đừng quên, Thiên Chúa không bao giờ xem chúng ta là một phần cảnh quan có cũng được không cũng được đối với Ngài. Chúng ta là những con trai, con gái rất yêu dấu được máu châu báu của Con Một Ngài đổ ra để cứu chuộc. Mùa chay, mùa bạn và tôi ý thức, ngày kia “của cải sẽ vô dụng như thế nào”; mùa sử dụng của cải để “làm những gì có thể khi còn kịp”; mùa mỗi người không còn coi anh chị em mình ‘ngang mức cây cối’ nhưng là những hiện thân của Chúa Giêsu, hầu có thể yêu thương, trân trọng và cứu giúp! Họ là con cái Chúa.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con biết rằng, con luôn mắc nợ người nghèo, họ là ‘một phần định mệnh’ của con. Dạy con biết chia sẻ khi còn kịp!”, Amen.

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây