Sáng vắng em
Sáng vắng em mùa đông về mưa khóc
Chúa nhật buồn, kỷ niệm ép trong thơ
Anh nhớ em theo cơn gió vật vờ
Trong mưa lạnh từng giọt thương giọt nhớ.
Sáng vắng em anh nhớ ngày gặp gỡ
Dáng tinh khôi em dang cánh thiên thần
Làm dãy phố chợt phải chậm bước chân
Vì nhìn thấy vành môi em rạng rỡ.
Sáng vắng em nhìn cơn mưa trắng xóa
Anh chợt nhìn kỷ niệm thoáng từ xa
Em trao anh tia nắng ấm chói lòa
Mà xua tan gió mùa đông lạnh giá.
Sáng vắng em, trên hiên ngôi nhà nhỏ
Xuân chợt về, anh tưởng tựa như mơ
Em bên anh, yêu thương bỗng vỡ bờ
Vòng tay mở, tình xuân anh ôm trọn.
Sáng vắng em, nhưng con đường đang mở
Dáng em về làm rộn cả hồn thơ
Cuộc đời anh xin nguyện mãi đón chờ
Và mong đợi nàng thơ về kết vận.
Hồng Bính
Em biết không?
Em biết không tháng năm trởi đổ lửa
Ước một điều cơn gió nhẹ đi qua
Để từ xa em hong tóc mượt mà
Tà áo đỏ tỏa hương thơm đầu hạ.
Và biết không trong ánh mắt xa xăm
Lời nỉ non tiếng than thở ve sầu
Đầu ngọn gió tỉ tê bay về đậu
Chút buồn rơi theo tiếng lá gọi mùa.
Em nghe chăng lời gọi tít thinh không
Réo cơn mưa gió lộng chói chang hè
Nắng trong ngần nhè nhẹ khẽ vân vê
Tà áo đỏ pha hồng xinh trên má.
Và hay chăng gió thổi mái tóc thề
Nỗi nhớ về lay động cả bên kia
Ồ ra thế cái nhớ cũng biết chia
Đều hai phía, dẫu hai bờ sỏi đá.
Em biết không giọt mồ hôi mùa hạ
Cũng mặn mà như giọt lệ tràn môi
Ngắm mây trôi xa tít cuối chân trời
Mà mơ ước bước cùng em về bến.
Hồng Bính
Đêm công viên
Đi bên em công viên đã lên đèn
Bóng điện nhạt nhòa, nhè nhẹ lá đong đưa
Làn gió miên man, tình dâng tràn chan chứa
Khẽ động hồn ai, hai ánh mắt trộm nhìn .
Tối bên em công viên ngày Chúa nhật
Ghế đá không ngồi,thầm lặng sánh vai nhau
Chẳng nói nên câu, tay ôm dáng vai gầy
Theo gió anh đùa, hôn nhẹ tóc em bay
Tối bên em công viên ngày Chúa nhật
Vũ trụ mênh mông, không gian ngập tiếng cười
Rộn ràng công viên, bao nhiêu người lui tới
Hai kẻ lạc loài, quấn quýt một vòng tay .
Tối bên em công viên ngày Chúa Nhật
Kỷ niệm trao nhau, li nước mía đậm đà
Kỷ niệm trao nhau, ân tình đẹp thiết tha
Ước hẹn ngày mai , dây tơ hồng siết chặt
Hồng Bính
Anh nghe tin có bão
Anh nghe nói Sài Gòn đang có bão
Đường ngập thành sông, tiếng hú gào
Hàng cây nghiêng ngã lay vì gió
Xe đẩy em nghiêng muốn ngã nhào.
Thương em vò võ thân cô quạnh
Gác nhỏ em nằm nước bao quanh
Như sâu làm tổ nằm co quắp
Nghe tiếng côn trùng rả rích than.
Em ơi đường phố đêm nay vắng
Mưa lạnh gió gào trắng mênh mông
Làm sao có thể em đi lễ
Có thể anh về được với em.
Đêm nay chắc chắn trời rất lạnh
Em nhớ khi nằm phải đắp chăn
Phải lo uống thuốc, lo ăn đủ
Sức khỏe giữ gìn, giấc ngủ ngon.
Hồng Bính
Sáng vắng em
Sáng vắng em mùa đông về mưa khóc
Chúa nhật buồn, kỷ niệm ép trong thơ
Anh nhớ em theo cơn gió vật vờ
Trong mưa lạnh từng giọt thương giọt nhớ.
Sáng vắng em anh nhớ ngày gặp gỡ
Dáng tinh khôi em dang cánh thiên thần
Làm dãy phố chợt phải chậm bước chân
Vì nhìn thấy vành môi em rạng rỡ.
Sáng vắng em nhìn cơn mưa trắng xóa
Anh chợt nhìn kỷ niệm thoáng từ xa
Em trao anh tia nắng ấm chói lòa
Mà xua tan gió mùa đông lạnh giá.
Sáng vắng em, trên hiên ngôi nhà nhỏ
Xuân chợt về, anh tưởng tựa như mơ
Em bên anh, yêu thương bỗng vỡ bờ
Vòng tay mở, tình xuân anh ôm trọn.
Sáng vắng em, nhưng con đường đang mở
Dáng em về làm rộn cả hồn thơ
Cuộc đời anh xin nguyện mãi đón chờ
Và mong đợi nàng thơ về kết vận.
Hồng Bính
Em biết không?
Em biết không tháng năm trởi đổ lửa
Ước một điều cơn gió nhẹ đi qua
Để từ xa em hong tóc mượt mà
Tà áo đỏ tỏa hương thơm đầu hạ.
Và biết không trong ánh mắt xa xăm
Lời nỉ non tiếng than thở ve sầu
Đầu ngọn gió tỉ tê bay về đậu
Chút buồn rơi theo tiếng lá gọi mùa.
Em nghe chăng lời gọi tít thinh không
Réo cơn mưa gió lộng chói chang hè
Nắng trong ngần nhè nhẹ khẽ vân vê
Tà áo đỏ pha hồng xinh trên má.
Và hay chăng gió thổi mái tóc thề
Nỗi nhớ về lay động cả bên kia
Ồ ra thế cái nhớ cũng biết chia
Đều hai phía, dẫu hai bờ sỏi đá.
Em biết không giọt mồ hôi mùa hạ
Cũng mặn mà như giọt lệ tràn môi
Ngắm mây trôi xa tít cuối chân trời
Mà mơ ước bước cùng em về bến.
Hồng Bính
Đêm công viên
Đi bên em công viên đã lên đèn
Bóng điện nhạt nhòa, nhè nhẹ lá đong đưa
Làn gió miên man, tình dâng tràn chan chứa
Khẽ động hồn ai, hai ánh mắt trộm nhìn .
Tối bên em công viên ngày Chúa nhật
Ghế đá không ngồi,thầm lặng sánh vai nhau
Chẳng nói nên câu, tay ôm dáng vai gầy
Theo gió anh đùa, hôn nhẹ tóc em bay
Tối bên em công viên ngày Chúa nhật
Vũ trụ mênh mông, không gian ngập tiếng cười
Rộn ràng công viên, bao nhiêu người lui tới
Hai kẻ lạc loài, quấn quýt một vòng tay .
Tối bên em công viên ngày Chúa Nhật
Kỷ niệm trao nhau, li nước mía đậm đà
Kỷ niệm trao nhau, ân tình đẹp thiết tha
Ước hẹn ngày mai , dây tơ hồng siết chặt
Hồng Bính
Anh nghe tin có bão
Anh nghe nói Sài Gòn đang có bão
Đường ngập thành sông, tiếng hú gào
Hàng cây nghiêng ngã lay vì gió
Xe đẩy em nghiêng muốn ngã nhào.
Thương em vò võ thân cô quạnh
Gác nhỏ em nằm nước bao quanh
Như sâu làm tổ nằm co quắp
Nghe tiếng côn trùng rả rích than.
Em ơi đường phố đêm nay vắng
Mưa lạnh gió gào trắng mênh mông
Làm sao có thể em đi lễ
Có thể anh về được với em.
Đêm nay chắc chắn trời rất lạnh
Em nhớ khi nằm phải đắp chăn
Phải lo uống thuốc, lo ăn đủ
Sức khỏe giữ gìn, giấc ngủ ngon.
Hồng Bính
Anh tặng em
Anh tặng em bài thơ tình chợt đến
Cuối tháng năm như cơn gió ập về
Thổi chiếc lá bay xa cơn hờn giận
Khiến đêm dài ôm cái nhớ dại điên.
Anh tặng em tiếng mưa đêm trìu mến
Cứ thì thầm điệp khúc của nhớ thương
Trêu kẻ sĩ cố nén cái vấn vương
Mà ôm hết cả đêm dài mộng mị.
Anh tặng em tiếng côn trùng thủ thỉ
Sau cơn mưa gởi bóng dáng em về
Mái tóc mềm cho anh được vuốt ve
Bờ vai nhỏ má em hồng nhạt nắng.
Anh tặng em đêm nay dài thức trắng
Nhớ thương nhiều ký ức cứ bao quanh
Ngày em đến như sao trời lấp lánh
Hạnh phúc về trong ánh mắt long lanh.
Và tặng em ánh trăng đêm vằng vặc
Nụ hôn đầu trao vội vã phớt nhanh
Trong góc nhỏ thánh đường vang nhạc thánh
Vũ trụ mỉm cười, cúi xuống chúc bình an .
Hồng Bính
Nợ tình tháng sáu
Tháng sáu về tô đậm màu cô vắng
Cuối chân trời ráng đỏ có ai pha
Chút màu tím phủ vầng dương nhàn nhạt
Cứ dùng dằng gió nhẹ nhớ mưa sa.
Khắp muôn nơi trùng điệp màu hoa nắng
Rớt xuống trần làm tê tái màu xanh
Tiêng ve than cô độc ở trên cành
Van thành tiếng xin mưa mùa đổ xuống,
Và thế đó tình anh trao một thủa
Tiếng yêu em đâu dễ để phai mau
Bởi từ lâu đã hiểu thấu tình nhau
Bao ngày tháng nhuộm sâu màu nhung nhớ.
Trời càng nắng, tim anh càng rực lửa
Vẫn bừng bừng bốc cháy dẫu trời mưa
Và không thể dập tắt tàn cơn nhớ
Cũng chẳng hề dập tắt nổi câu thơ.
Cũng có lẽ anh và em có nợ
Nợ chút duyên kết chặt bởi tơ trời
Nên hai đứa dù tận mãi hai nơi
Vẫn rạng ngời màu tình yêu thương nhớ.
Hồng Bính
Tự tình em và anh
Hạnh phúc đâu xa phải kiếm tìm
Nó nằm bên cạnh hỡi người ơi
Người mà hằng nghĩ, hằng nhung nhớ
Chỉ một từ yêu, hạnh phúc đầy
Cuộc sống khó khắn kéo cuộc đời
Kéo mình lùi lại chớ hề lo
Xin em nghĩ chuyện cây cung đó
Kéo lại thật căng mới vụt bay.
Nụ cười trên môi nở mỗi ngày
Là quà vô giá mẹ cha cho
Để rồi trong cảnh mùa đông buốt
Vẫn thấy rất nhiều vạn nỗi vui.
Tình yêu Sức mạnh nhiệm mầu
Bừng bừng bốc cháy tựa đài lửa thiêu
Giúp ta xua được bao điều
Hiểu lầm vụn vặt nảy sinh từng ngày.
Tình yêu chợt đến chẳng hay
Người ơi xin mở cánh tay đón vào
Vì yêu chấp nhận hư hao
Không nên điều khiển sóng trào triều dâng.
Hồng Bính
Mưa chiều tháng sáu
Chiều tháng sáu mưa rơi thường nặng hạt
Áng mây buồn lơ lửng tận trời xa
Lòng thiết tha mong gió nhẹ thổi qua
Vòng tay nhỏ ôm tình ta em nhỉ.
Chiều hôm nay gió gieo sầu không nghì
Lay từng hồi lá run rẩy giọt mưa
Làm xao động kỷ niệm một chiều xưa
Mà thổn thức con tim nồng một thủa.
Phố đông vui hôm ấy một ngày thu
Nhưng không thấy một lá vàng rơi rụng
Bởi không trung rã rời như chợt đứng
Má ửng hồng trao vội nụ hôn xa.
Chiều hôm nay mưa về gây buốt giá
Trong hạt buồn nghe nhỏ nhịp ngân nga
Cửa sổ buồn, da diết một một mình ta
Ôm cái nhớ một người yêu xa lắc.
Ta yêu lắm, một tình yêu thăm thẳm.
Yêu thật lòng, chẳng một chút phân vân
Trong con tim, em in dáng trắng ngần
Nên ta cứ lặng thầm xin chờ đợi.
Hồng Bính
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn