Ngồi bên nhau giữa một không gian mờ ảo của núi đồi lúc chiều buông, dưới cái nắng trải dài vàng vọt hiu hắt nhè nhẹ trong gió chiều. hai bóng người gầy guộc nhỏ nhoi nhạt nhòa trong bóng nắng, họ ngồi đó nhìn ráng chiều say đắm và kể cho nhau nghe câu chuyện : “Tình yêu của bông hoa và con chim nhỏ”
Chuyện kể rằng bông hoa và con chim nhỏ yêu nhau say đắm, một tình yêu trọn vẹn nghĩa yêu thương tưởng rằng có thể thách thức được thời gian tàn phá, thế giới cuồng si hay dòng đời đầy đột biến.
Chim hát hoa nghe những bài ca đồng nội thật dung dị nhưng lại bát ngát tình yêu và lòng chung thủy.
Hoa lắng nghe từng giọt tình ca và sẽ nở rộ hương sắc dịu dàng, nhẹ nhàng không kiêu sa và sẽ tỏa hương thơm tình ái ấp ủ cho lòng chim bớt trống lạnh mùa đông hay trong đêm dài bóng tối.
Nhưng cuộc tình với nhiều ấp ủ hoài mong với muôn vàn điều tốt đẹp đó cũng phải có ngày chấp nhận định luật muôn đời của vạn vật, có sinh ắt có tử, có gặp gỡ sẽ có hồi biệt ly, có niềm vui dào dạt ắt hẳn có nỗi buồn chan nước mắt….
Cuộc tình Hoa và chim nhỏ đang lên ngôi của đỉnh cao hạnh phúc, một đỉnh cao mà có lẽ Hoa và chim nhỏ chưa kịp nhìn lại mình, nhìn lại bạn đời và nhìn lại cuộc đời đã cho nhau, vì nhau mà tặng nhau những món quà tình yêu đắt ý nhất của cả đời mình.
Bản tình ca đang vút cao, giai điệu hạnh phúc réo rắt ngân xa tưởng như không ngưng nghỉ…ấy thế mà chỉ một dấu lặng,một dấu lặng bất chợt khiến chim rụng rời quên cất tiếng hót của đời mình:
Một ngày bất chợt hoa thời ủ rủ, sắc úa nhuy phai hương rụi lạnh.
Chim nhỏ chợt buồn, một nỗi buồn bóp nghẹt lồng ngực nhỏ nhoi khiến cả không gian cả bầu trời như tối sẫm,nguyên cả một bầu khí quyển cũng không đủ không khí cho chim thở, Ai bóp chặt lồng ngực của chim, chim như thiếu khí trời khiến toàn thân cồn cào và tim nhói đau từng cơn từng cơn trong lồng ngực thổn thức từng cơn đau đến đọa đày. Chim không còn đủ sức và cũng chẳng còn thiết tha để hát lên bài ca yêu thích.Giữa không gian tĩnh mịch, cô đơn bên cành hoa đang thoi thóp, chim im lặng,một sự im lặng rã rời đớn đau giữa vũ trụ bao la nhưng có vẻ mọi sự mọi vật cũng theo Hoa bỏ rơi chim nhỏ.
Trong sự thống khổ tột cùng, chim nhỏ cũng bật khóc được, tiếng khóc bi ai, tiếng khóc não nề, tắt nghẹn từng cơn vang lên trong những chiều sương lạnh tới mãi tận giọt sương buốt da buổi sáng mai. Chim khóc mãi khóc hoài, khóc tới nước mắt cạn khô khiến mắt chi mờ dần rồi mù hẳn…
Nước mắt kiệt khô chim mù lòa, ngậm lấy hoa miệt mài đi tim nước, vì nước mắt chim không đủ tưới cho hoa tươi lại dù chỉ một lát thôi cho chim tìm được hương thơm của một thời yêu mến, nước tìm không ra chim òa khóc nhưng vẫn miệt mài lết đi tìm nước trong … vô vọng…!!!!!!!!
Rồi đến một buổi chiều trong sương rơi ướt đẫm lá vàng rơi theo tiếng gió thê lương, chim nhỏ nhẹ nhàng nằm chết bên cành hoa khô..!!!!!
Nghe xong câu chuyện, thở dài, nhìn vào khoảng chiều mênh mông tím lặng, em khẽ khàng cất lên câu hát của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn:” Áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau.”
Em rất muốn
Chiều dần buông ráng chiều hiu hắt nắng
Lá vàng rơi lấp lánh nhẹ nhàng bay
Bóng Kim ô chiếu sáng một góc trời
Như cố giữ, níu chút ngày tại thế.
Em đắm đuối nhìn áng chiều óng ả
Cuối chân trời cặp chim nhạn mờ xa
Cùng sải cánh bay nhanh về tổ ấm
Một bầu trời thinh lặng thật bình an.
Rồi em hỏi anh nghe gì ở đó?
Ở trong tim có tiếng sóng dập dồn
Có gió lùa giá lạnh của mùa đông
Khi nghe chuyện hoa tàn bên chim nhỏ.
Chim yêu hoa chim dâng hiến hết mình
Người yêu người có được vậy không anh?
Hoa úa tàn chim buồn đau tê tái
Người não lòng ngồi cạnh có ai hay?
Em rất muốn một tình yêu đúng nghĩa
Của hy sinh của trao hiến hết mình
Từ khởi đầu như giọt nắng bình minh
Rồi thắp sáng tới hoàng hôn lịm tắt.
Hồng Bính
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn