Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.net/assets/images/logo.png
Thứ tư - 22/03/2023 20:30 |
Tác giả bài viết: Tình Yêu Hoa Cỏ |
677
Vì chưa yêu nên con làm sao hiểu Uống chén tình đắng đót mới là yêu
ĐÊM BUỒN THÁNH THỂ Đêm! Đêm ấy! Người quì trong sương lạnh Thổn thức nguyện cầu, than thở suốt canh thâu, Trăng chở đầy cay đắng với niềm đau Về tràn trụa chén tình trong cô quạnh. Đêm! Đêm ấy con tim ai trăn trở Khẩn xin Cha cất chén đã đong đầy, Nhưng nỡ nào …! Con uống để mà say Tình Thập tự xát linh hồn rướm máu. Đá vô tri nâng tấm thân run rẩy Đất hữu tình thắm máu giọt tim ai, Con người hỡi! Sao cứ mãi miệt mài Chân hoang bước cho đêm buồn còn đấy! Đêm! Đêm ấy! Hỡi con người mê mải những giấc mơ Đời tro bụi ngủ vùi trong mộng mị, Gom góp bán linh hồn cho ác quỷ Mặc Ta yêu lòng cứ mãi hững hờ! Con mãi còn mơ? Đêm đời đẹp, rạng rỡ đóa hoa tươi Bừng sắc thắm ngát hương cùng ong bướm, Con những muốn, con cứ ngắt riêng cho vào túi. Giữ thật lâu và giữ thật êm rồi con lấy xa xem! Môi con héo … Đời vốn mộng nên yêu là đau khổ, Có chừa ai khi đã mặc phận người! Chẳng nỡ nào Cha không nâng chén đắng Bỏ con sao trong bể khổ phận người! Đóa hoa tình Thập giá mãi còn tươi Đừng hát lại bài ca thời xa vắng! Mảnh trăng buồn xanh xao như lá cỏ Soi tình Ta đêm ấy giữa vườn cây, Hai ngàn năm Thánh Thể vẫn còn đây Con rước lấy sao lòng không trắc ẩn?! Con tìm Cha hay đi tìm hương phấn, Cho một đời cỏ lá rong rêu? Chiếc áo choàng lòng đạo ngỡ cao siêu Đang khoác lấy cái tôi con ngự trị. Vì chưa yêu nên con làm sao hiểu Uống chén tình đắng đót mới là yêu, Càng cô đơn, càng hạnh phúc thật nhiều Càng dốc đá vinh quang càng rạng rỡ. Đêm! Đêm nay Con ở đấy mà sao lòng xa vắng? Đây tình Cha hóa Bánh với Rượu Nho, Đây linh hồn thể xác Cha hiến cho, Một hồn cỏ mong manh thân chiếc lá … (14.4.2005) *** Tình Yêu Hoa Cỏ