TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XXXII Thường Niên – Năm B

“Bà góa nghèo này đã bỏ nhiều hơn hết”. (Mc 12, 38-44)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Một Tiến Trình Hướng Lòng Xuống

Chủ nhật - 17/10/2021 19:24 | Tác giả bài viết: Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa |   1037
Người đầy tớ được đặt làm quản lý thì phải ý thức bổn phận của mình là trông nom, chăm sóc những người thuộc quyền cách có trách nhiệm.
Một Tiến Trình Hướng Lòng Xuống

MỘT TIẾN TRÌNH HƯỚNG LÒNG XUỐNG
(Thứ Tư sau Chúa Nhật XXIX Thường Niên – Lc 12,39-48)

Sau khi nghe Chúa Giêsu căn dặn là phải tỉnh thức sẵn sàng qua câu chuyện dụ ngôn những người đầy tớ đợi chờ chủ về, thánh Phêrô đã hỏi rằng Thầy nói dụ ngôn đó cho riêng nhóm Mười Hai chúng con hay là cho mọi người. Để trả lời, Chúa Giêsu đã kể tiếp một chuyện dụ ngôn khác cũng về một đầy tớ nhưng lại được đặt lên làm quản gia. Chúa Giêsu qua câu chuyện kể không chỉ minh nhiên nói đến các tông đồ mà còn mặc nhiên nói đến tất cả những ai đang có trách vụ nào đó lớn bé ngoài xã hội hay trong Giáo hội. Câu chuyện dụ ngôn còn minh họa cho chúng ta thấy thế nào là động thái tỉnh thức sẵn sàng theo thánh ý Thiên Chúa.

Người đầy tớ được đặt làm quản lý thì phải ý thức bổn phận của mình là trông nom, chăm sóc những người thuộc quyền cách có trách nhiệm. Chúa Giêsu nói rõ điều này qua chi tiết: “phân phát thóc gạo đúng giờ đúng lúc cho kẻ ăn người ở”. Để có thể vuông tròn bổn phận chủ giao phó người quản gia cần phải biết làm chủ và tiết chế các sở thích, thị hiếu riêng của mình và cả quyền lực được trao ban: “Không đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa”.

Động thái tỉnh thức sẵn sàng không phải chỉ trong một vài lần mà là một tiến trình hướng xuống những người phận dưới. Người quản gia phải chu toàn bổn phận trong một tiến trình lâu dài, vì ngày giờ chủ trở về không thể lường trước. Sự thường chúng ta dễ tỉnh thức và sẵn sàng trước mệnh lệnh và cả nhu cầu của những người phận cao, bậc trên chúng ta. Thế nhưng điều Thiên Chúa đòi hỏi hơn cả đó là tiến trình chúng ta vuông tròn bổn phận với những người phận dưới, những người thuộc quyền của mình. Xét mình cách nghiêm túc, xin thành thật thú nhận rằng bản thân thường nhanh nhạy với lệnh hay cuộc hẹn của giám mục giáo phận dù chỉ là qua cú điện thoại, thế nhưng có vẻ chưa thực nhanh trước nhu cầu của đoàn tín hữu trong trách vụ của mình.

Để có thể sống tỉnh thức sẵn sàng đúng và đẹp ý Thiên Chúa, xin hãy tự hỏi những ai là người thuộc quyền mà Thiên Chúa trao cho tôi chăm sóc đây? Đó là đoàn con Chúa ban cho chúng ta, là nhóm học sinh chúng ta đang giảng dạy, là các thành viên trong tập thể chúng ta đang đảm nhận trách nhiệm… Tuy nhiên xin đừng quên các anh chị em bé mọn, những người đang cần đến lòng thương xót của Thiên Chúa qua chúng ta, họ chính là những người mà chúng ta có trách nhiệm làm người anh em của họ như lời Chúa Giêsu nói trong câu chuyện dụ ngôn “người Samaritanô nhân hậu” (x.Lc 10,25-37).

Như hệ luận tất yếu, Chúa Giêsu đã kết thúc lời dạy của mình: “Hễ ai được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi nhiều hơn”. Thánh Giám mục Âugustinô xác tín điều này: “Cho anh em, tôi là Giám mục và với anh em, tôi là tín hữu. Như thế tôi nặng gánh hơn anh em và sẽ phải trả lẽ trước mặt Chúa nhiều hơn anh em.” Thiên Chúa là Đấng đầy lòng thương xót, nhưng Người cũng là Đấng công minh, công bình vô cùng. Chắc chắn đến ngày ra trước tòa phán xét, chúng ta sẽ được chất vấn về “cách sống” của mình đối với những người phận dưới hơn là với những người bậc trên (x.Mt 25,31-47).

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây