THÀ GIẾT LẦM!
(Lễ Các Thánh Anh Hài – 28/12 -1Ga 1,5-2,2 – Mt 2,13-18)
Hằng năm đến ngày Lễ kính các Thánh Anh Hài (28/12), chúng ta ít nhiều vừa xót xa, vừa phẫn uất về sự độc ác của bạo vương Hêrôđê. Khi nghe các đạo sĩ Đông phương đến thờ lạy vị minh quân Do Thái mới ra đời thì lòng Hêrôđê chắc chắn xao động. Triệu tập các Thượng tế và kinh sư trong dân để tìm hiểu nơi Đấng Thiên Sai ra đời và cặn kẻ hỏi các đạo sĩ về ngày giờ “ngôi sao lạ” xuất hiện và dặn rằng khi đã tìm thấy Hài Nhi thì về báo lại để vua cũng đi triều bái là một kế hoạch thâm độc của vua Hêrôđê hầu khử trừ mầm mống người mà như cách nghĩ của ông là sẽ lật đổ ngai vương của mình. Thế nhưng khi các đạo sĩ không trở lại vì được báo mộng là Hêrôđê có dã tâm thì ông hôn quân này đã quyết ra tay tàn bạo để diệt trừ hậu họa dù cho có rất nhiều trẻ em phải chết oan.
Lịch sử thế giới cho thấy chuyện người độc tôn trên ngai cao của mình đã từng sử dụng mọi thủ đoạn ác độc để bảo vệ quyền bính của mình mà không ngại ra tay kiểu “thà giết lầm còn hơn bỏ sót” là chuyện không hiếm. Cũng đã từng có đó nhiều bạo vương giết cả người thân, giết cả ngay con ruột của mình chỉ vì chiếc ngai, mà Hêrôđê là một trong những số đó. Sự tàn ác của một cá nhân như hôn quân hay nhà độc tài thì rất dễ bị kết án và thiết nghĩ ngay chính bản thân những người ấy cũng khó yên lương tâm và thời gian cũng chẳng thể kéo dài.
Tuy nhiên nếu sự tàn độc được nhân danh tập thể, nhân danh chủ nghĩa hay niềm tin tôn giáo thì thật đáng sợ khi những người ra tay khử trừ “đối thủ”, người khác niềm tin, khác chính kiến, khác chiến tuyến cách tàn bạo kiểu giết lầm hơn bỏ sót thì họ dễ tự trấn lương tâm và hậu quả thì thường lâu dài và khó khắc phục. Đã và đang có đó nhiều chủ trương, đường lối, chính sách nhân danh sự ổn định chính trị, trật tự xã hội hay nhân danh sức khỏe người dân mà sẵn sàng “mạnh tay trên mức cần thiết”, thậm chí là “vi phạm nhân quyền” khiến cho không ít người, nhất là những người thấp cổ bé phận mắc cảnh phải “bị giết lầm còn hơn bỏ sót”.
Không dám mạo phạm các tôn giáo ngoài Kitô giáo về hiện thực này. Chân thành nhìn lại quá khứ của chính mình thì lịch sử Giáo hội Công giáo cũng vướng vết nhơ này, chẳng hạn các tòa án trừ tà và sự loại trừ nhau bằng án “tuyệt thông” giữa anh em cùng tin vào Chúa Kitô của một thời đã qua. Đức thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã khiêm nhu thành thật xin lỗi công khai về những sai lỗi của Giáo hội. Hy vọng rằng bài học lịch sử luôn nhắc nhớ chúng ta cẩn trọng.
Giáo hội Công giáo luôn khẳng định rằng “mục đích không thể biện mình cho phương tiện”. Dù không hành xử kiểu “giết bỏ” nhưng có đó tình trạng muốn được việc, muốn duy trì sự “hiệp nhất” (hay đồng nhất!) mà áp dụng các quy chế, luật lệ trong các tập thể cách đổ đồng, cào bằng thì có thể làm hại những mảnh đời bất hạnh, nghèo hèn, kém may mắn. Đây là một sự lầm đáng tiếc dường như đang tồn tại đó đây.
Là Kitô hữu, dứt khoát không thể chấp nhận mọi hình thái “thà giết lầm còn hơn bỏ sót”. Để chiến đấu chống lại chước cám dỗ này, chúng ta phải làm ngược lại đó là “thà thương lầm còn hơn bỏ sót”.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn