TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Đại Lễ Chúa Giáng Sinh

“Hôm nay, Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”. (Lc 2, 1-14)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Cha Ơi! Người đã yêu thương.

Thứ hai - 12/09/2022 05:13 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   637
Cuộc sống bất toàn này Thiên Chúa đã dùng tôi như một khí cụ thể hiện tình yêu thương của Chúa.
images (3)
images (3)

Cha Ơi! Người đã yêu thương.

 
Cuộc sống bất toàn này Thiên Chúa đã dùng tôi như một khí cụ thể hiện tình yêu thương của Chúa. Tôi một con người bất toàn, đầy những yếu đuối, đầy những đổ vỡ, Thiên Chúa Người đã dùng tôi và tôi thấy tôi được diễm phúc.

Nhiều năm trước đây, khi chưa biết được Người là Cha của tôi, tôi đã phung phá ân sủng của Người, tôi giống như người con đi hoang ở trong dụ ngôn người cha nhân hậu. Tôi cảm nhận được khuôn mặt của người Cha nhân hậu ấy. Cứ từng chiều, những lúc trời lâm thâm vài giọt mưa hay còn đọng lại ít nắng, Người đã đợi tôi từ những cuộc vui trở về. Đó là những cuộc vui của dụ ngôn ngày xưa, hôm nay những cuộc vui ấy lại thâu đêm suốt sáng, Người vẫn chong đèn đợi chờ tôi. Người đã chờ tôi không chỉ một hay hai đêm, sự chờ đợi ấy trong suốt hơn hai mươi năm cách xa của tôi. Ngày ấy, trước khi bước vào đời sống hôn nhân, tôi vẫn là một người con sống thân tình với Chúa, những thay đổi trong cuộc đời từ sau cuộc hôn nhân.
Tôi đã nhiều lần tản cư hết nơi này đến nơi khác. Tình yêu đối với Chúa cũng dần dần mờ nhạt trong cuộc sống của tôi. Những thay đổi có ai nào ngờ thay đổi hẳn cách thế sống làm con đối với Chúa. Tôi đã không còn nhận Thiên Chúa là Cha tôi nữa, tôi cũng chẳng còn tha thiết sống những tâm tình của trẻ thơ đối với Cha trong tuổi thơ ấu của tôi nữa. Thiên Chúa đã chết trong tôi từ ngày ấy, không phải Người đã khai tử tôi nhưng chính tôi đã khai tử Người trong cuộc sống của tôi. Nếu ngày ấy tôi kinh nghiệm hơn tình yêu của Thiên Chúa là Cha, như tôi kinh nghiệm ngày hôm nay, có lẽ đời tôi đã không mồ côi trong suốt hơn hai mươi năm.
Thật sự hôm nay tôi lại được biết khuôn mặt người cha nhân hậu trong dụ ngôn, tôi nhận ra ngay cả lúc tôi có khước từ Thiên Chúa, Người vẫn không khước từ tôi, Người vẫn chờ đợi tôi trong yêu thương và Người đã dành một tình yêu thật lớn lao của Người cho tôi suốt hơn hai mươi năm qua.
Kinh nghiệm ngày qua cho tôi thấy, tình yêu thương của Cha trên trời Người vẫn yêu thương tôi, mặc dù người cha sinh ra tôi đã khước từ tôi, bởi tôi không chiều theo sự sắp đặt hôn nhân của cha tôi. Tôi đã quyết định rời bỏ gia đình và rời bỏ cả Chúa để sống theo sự lựa chọn của tôi. Chúng tôi vẫn yêu thương nhau mặc dù không khá giả lắm, con cái vẫn học hành tốt đẹp, những đứa con của tôi đã chẳng được rửa tội, bởi chính bản thân tôi cũng có đến Nhà Thờ từ ngày lấy chồng đâu. Cứ vậy dòng đời trôi qua, tôi vẫn ơ hờ với Chúa, cuộc sống tôi không có gì là đáng trách, nên Chúa vẫn ở bên ngòai cuộc đời của tôi. Tôi sống như người không có đạo, ba tôi mất, tôi có dịp trở lại nhà và đi dự lễ an táng của ba tôi. Vẫn chẳng có gì đánh động tâm hồn tôi, bởi vì cuộc sống quanh tôi còn có nhiều chuyện phải lo, phải ưu tư. Rồi cũng thế, mẹ tôi cũng không còn, tôi vẫn sống thờ ơ với Chúa. Tôi không hiểu tại sao tôi có thể thờ ơ đến vậy, nhiều lúc tôi cảm thấy sợ hãi trong cô đơn, tôi cũng chẳng còn nhớ tới Chúa để cầu nguyện.
Những cứng cỏi trong tôi, ngày mỗi ngày lại mòn đi, khi từng đứa con của tôi ra riêng tạo lập gia đình. Sự vắng mặt của từng đứa con lại đưa tôi về nỗi sợ hãi của cuộc đời cô độc. Không rõ từ khi đứa con nào của tôi ra ở riêng, tôi bắt đầu cầu nguyện, đọc Thánh Kinh, nhất là những trang Tân Ước. Lời cầu nguyện trong Tân Ước phác hoạ ra cho tôi con đường trở về đầy nước mắt của tôi. Những giọt nước mắt ân hận vì đã đi hoang, những giọt nước mắt của một tội nhân khi khộng còn gì bám víu mới chạy về với Chúa. Làm sao tôi có thể tha thứ cho tôi, nếu tôi không gặp thấy hình ảnh hai người lên đền thờ câu nguyện trong Tân Ước thuật lại. Tôi khóc lặng lẽ cúi đầu, những giọt nước mắt ăn năn vừa là những giọt nước mắt mặn của ngày tháng xót xa, nhưng lại cũng là những giọt nước mắt của mừng vui vì vòng tay Chúa đón về.
Giọt nước mắt lần đầu tiên của tôi cảm nhận có lẽ ướp đầy sự đau khổ của Chúa trong hơn hai mươi năm chờ đợi tôi, giống như tôi đang cảm nghiệm sự đau khổ ấy của từng chiều đợi đứa này trở về, mong đứa khác thăm lại mẹ xưa. Những chiều ngong ngóng làm tôi bật thành tiếng khóc và cũng từ tiếng khóc nhớ nhung ấy, tôi lại được trở về lại với gia đình của Thiên Chúa, để được gọi lại tiếng gọi thân thương ngày nào: Abba, “Cha Ơi!”
Đây là lúc tôi cảm nghiệm trong nỗi cô đơn hơn bao giờ hết để gọi cho được tiếng “Cha ơi” làm mát lại cuộc đời. Tôi đã trở về với kinh nguyện thưở nào quên lãng, trở về với những trang sách Thánh Kinh để cầu nguyện cho những đứa con của tôi và trong tôi mỗi ngày lại rạo rực hơn muốn được tìm đến với Chúa và giao hòa lại với Người.
Tôi về lại Sài Gòn để sống những năm còn lại của cuộc đời của tôi, một phần con cái trưởng thành và cũng đã ở Sàigòn hết, tôi cũng chẳng còn lý do gì để ở lại miền quê.  Hơn hai mươi năm qua và bây giờ tôi được sống lại tình Cha con với Thiên Chúa, đánh dấu cuộc đời của tôi bằng những ân sủng hơn hai mươi năm Người chắt chiu cho tôi từng ngày. Những đứa con tôi trở lại đạo, cả dâu, cả rể, cả cháu, cứ từng gia đình một, những đứa con của tôi. Tôi đã khóc nhiều lần, những giọt nước mắt của hạnh phúc, những giọt nước mắt trước tình yêu vô biên, Người không ngừng đổ rót trong cuộc đời của tôi. Cứ dường như mỗi lần khóc vì hạnh phúc tôi lại được thêm người con trở lại nhận biết Thiên Chúa là Cha và sống thân tình với Thiên Chúa.
Phải có một lần nghiệm thấy Lời Chúa thực hiện trong cuộc đời của ta, ta sẽ thấy cả cuộc đời ta có dấu vết trong trang sách ấy. Ta có thể không tin, nhưng đó là sự thật của Lời Hằng Sống, Lời ấy trong âm thầm hay trong mọi hoàn cảnh vẫn là Lời sáng tạo, Lời làm nên những cái mới, Lời làm cho tái sinh.
Những tưởng cuộc đời bất tòan này, đầy những giọt nước mắt ăn năn, Người đã làm cho trở nên những giọt nước mắt của mừng vui bất tận.
Những tưởng và thật không tưởng được tình yêu thương của Thiên Chúa mà chúng ta được gọi Thiên Chúa, Người là Cha hằng yêu thương chúng ta.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây