TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật II Mùa Vọng – Năm C

“Mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa”. (Lc 3, 1-6)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ HAI TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

Thứ ba - 21/11/2023 13:28 |   563
“Còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.” (Lc 21,1-4)

27/11/2023
THỨ HAI TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

t2 t34 TN

Lc 21,1-4


TẤT CẢ TẤM LÒNG VỚI CHÚA
“Còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.” (Lc 21,1-4)

Suy niệm: Giữa bao người ra vào Đền thờ, dâng cúng – có thể là những khoản tiền lớn – Chúa Giê-su lại đề cao một bà góa chỉ bỏ vào thùng quyên góp hai đồng tiền kẽm. Tại sao vậy? Thưa, bà góa nghèo ấy đã dâng cho Chúa những đồng tiền cần thiết để sinh sống qua ngày. Bà dành trọn tấm lòng cho Ngài. Bà có thể giữ lại một đồng, còn một đồng dâng cho Chúa cũng được mà. Thế nhưng, bà không làm như thế, mà muốn hoàn toàn phó đời mình trong bàn tay quan phòng của Chúa. Như vậy, điều quan trọng trong việc dâng cúng không phải là số lượng tiền bạc, thời giờ… nhưng là tất cả tấm lòng tín thác của của ta với Chúa, cũng như tâm tình yêu thương dành cho anh chị em mình.

Mời Bạn: Trong một thế giới đang chạy theo lối sống thực dụng, vụ lợi, bạn được mời gọi sống theo tinh thần Tin Mừng: phó thác cậy trông vào tình yêu quan phòng của Thiên Chúa, quảng đại cho đi, chia sẻ mà không tính toán hơn thiệt. Khi sống cuộc đời như vậy, bạn sẽ cảm nhận cuộc đời mình an bình hơn, đầy ý nghĩa hơn.

Sống Lời Chúa: Dành một vài phút thinh lặng để xem xét tôi có là người con thảo luôn cậy trông, tin tưởng vào Thiên Chúa quan phòng không, có dám liều vì niềm tin tưởng ấy không.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con quên rằng Chúa yêu chúng con cách vô vị lợi. Chúa không cần chúng con phải đáp trả bằng cách dâng cho Chúa của lễ cao trọng, nhưng đòi hỏi chúng con sự chân thành, lòng tín thác. Xin cho chúng con biết noi gương bà góa nghèo đến với Chúa bằng tấm lòng chân thành trong sự yêu mến cậy trông. Amen.

Ngày 27 tháng 11: Lạy Chúa! Khi cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời, xin cho chúng con ý thức rằng: Nhờ cái chết và sự phục sinh của mình, Đức Kitô đã mở cửa Thiên Đàng cho chúng con. Các thánh đã được hưởng trọn vẹn hoa quả ơn cứu chuộc của Đức Kitô. Những ai tin vào Đức Kitô và trung thành với Người cũng sẽ được hưởng vinh quang với Người. Xin cho chúng con biết rằng: Trong vinh quang Thiên Đàng, các thánh vẫn tiếp tục hân hoan thi hành thánh ý Chúa đối với những người khác và toàn thể các thụ tạo. Xin cho chúng con ngày sau được cùng được họp đoàn với các thánh trên Thiên Đàng. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ HAI TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Con chiên bị giết xứng đáng lãnh nhận quyền năng thiên tính, không ngoan, sức mạnh, danh dự và vinh quang chúc tụng. Nguyện cho Người được vinh quang, và vương quốc Người tồn tại đến muôn đời.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, Chúa đã muốn quy tụ muôn loài dưới quyền lãnh đạo của Ðức Ki-tô là người Con Chúa hằng ưu ái, và là Vua toàn thể vũ trụ. Xin cho hết mọi loài thọ sinh đã được cứu khỏi vòng nô lệ tội lỗi biết phụng thờ Chúa là Ðấng cao cả uy linh và không ngớt lời ngợi khen chúc tụng. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) Ðn 1, 1-6. 8-20

“Không ai bằng Ðaniel, Anania, Misael và Azaria”.

Khởi đầu sách Tiên tri Ðaniel.

Năm thứ ba triều đại vua Gioakim nước Giuđa, Nabukô-đônôsor, vua Babylon, tiến đến vây hãm Giêrusalem. Chúa trao vua Gioakim nước Giuđa và một phần đồ vật dùng trong đền thờ Chúa vào tay ông: Ông mang các đồ vật ấy về chùa thần minh của ông trong đất Sennaar và trong kho báu thần minh của ông.

Vua truyền cho quan thái giám Asphênez dẫn về hoàng cung các con cái Israel, các người thuộc hoàng tộc và gia đình quyền quý, các thiếu niên không tàn tật, tuấn tú, đầy khôn ngoan, thông minh, sáng trí, xứng đáng sống trong hoàng cung, để dạy văn chương và ngôn ngữ người Calđêa cho các cậu. Vua quy định mỗi ngày cho các cậu ăn đồ của vua ăn, và uống rượu vua uống, để sau ba năm nuôi dưỡng như vậy, các cậu có thể hầu cận trước mặt vua. Trong số các cậu thuộc dòng dõi Giuđa, có Ðaniel, Anania, Misael, và Azaria.

Ðaniel dốc lòng không để cho đồ vua ăn và rượu vua uống làm cậu ra ô uế, và xin quan thái giám đừng làm cho cậu ra ô uế. Thiên Chúa đã ban cho Ðaniel được ân huệ và lòng thương trước mặt vị tổng thái giám. Vị này bảo Ðaniel rằng: “Tôi sợ đức vua, Người đã quy định thức ăn và của uống cho các cậu rồi. Nếu Người xem thấy nét mặt các cậu xanh xao hơn đồng bạn, thế là các cậu nạp đầu tôi cho đức vua rồi”. Ðaniel nói với Malasar, kẻ được vị tổng thái giám chỉ định coi sóc Ðaniel, Anania, Misael và Azaria: “Tôi xin ông thử cho chúng tôi, là các tôi tớ ông, ăn rau và uống nước lã, rồi ông ngắm xem nét mặt chúng tôi và nét mặt những đứa dùng lương thực của đức vua; ông thấy sao, thì hãy đối xử với các tôi tớ ông như vậy”. Nghe nói thế, ông để thử chúng trong mười ngày. Sau mười ngày, nét mặt bốn cậu trở nên xinh tươi béo tốt hơn mọi thiếu niên dùng lương thực của nhà vua. Malasar cất đồ ăn và rượu uống của các cậu, rồi cho các cậu ăn rau.

Thiên Chúa ban cho các cậu này được thông minh, hiểu biết mọi sách vở và khôn ngoan; phần Ðaniel lại thông hiểu các thị kiến và chiêm bao. Ðến hết thời gian vua chỉ định, vị tổng thái giám dẫn các cậu đến trước mặt vua Nabukôđônôsor. Khi nói chuyện với các cậu, vua thấy mọi người không ai bằng Ðaniel, Anania, Misael và Azaria. Các cậu đứng trước mặt vua. Vua hỏi các cậu về sự khôn ngoan và thông minh, thì thấy các cậu giỏi hơn gấp mười lần các thuật sĩ, đồng bóng trong cả nước của vua.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Ðn 3, 52. 53. 54. 55. 56

Ðáp: Chúa đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời

Xướng: Lạy Chúa là Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời. Chúc tụng thánh danh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời.

Xướng: Chúa đáng chúc tụng trong đền thánh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.

Xướng: Chúc tụng Chúa ngự trên ngai vương quyền Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.

Xướng: Chúc tụng Chúa, Ðấng nhìn thấu vực thẳm và ngự trên các Thần Vệ Binh, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.

Xướng: Chúc tụng Chúa ngự trên bầu trời, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.

Bài Ðọc I: (Năm II) Kh 14, 1-3, 4b-5

“Tên của Ðức Ki-tô và của Cha Người viết trên trán họ”.

Trích sách Khải Huyền của Thánh Gio-an Tông đồ.

Tôi là Gio-an, tôi ngắm nhìn: thì đây Con Chiên đứng trên núi Si-on; cùng với Con Chiên, có một trăm bốn mươi tư ngàn người mang tên của Con Chiên và tên Cha Con Chiên viết trên trán họ. Tôi nghe có tiếng từ trời, như tiếng sóng gầm nước đổ, như tiếng sấm vang rền, và tiếng tôi nghe tựa hồ như tiếng đàn cầm do những người chơi đàn cầm gảy. Họ hát bài ca vãn mới trước toà và trước mặt bốn sinh vật và các vị bô lão: ngoài một trăm bốn mươi tư ngàn người đã được mua chuộc từ cõi đất, không một ai có thể hát bài ca vãn đó. Hễ Con Chiên đi đâu, thì họ theo đó. Họ là những người được mua chuộc giữa nhân loại, làm của đầu mùa dâng lên Thiên Chúa và cho Con Chiên. Miệng họ không nói lời gian dối; họ cũng chẳng tì ố trước toà Thiên Chúa.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 23, 1-2. 3-4ab. 5-6

Ðáp: Ðó là dòng dõi người tìm kiếm long nhan Thiên Chúa (c. 6).

Xướng: Chúa là chủ trái đất và mọi vật làm sung mãn nó, chủ địa cầu và muôn loài cư trú ở trong. Vì chính Ngài xây dựng nó trên biển cả, và Ngài giữ vững nó trên chỗ nước nguồn.

Xướng: Ai khá trèo lên cao sơn của Chúa, ai được đứng trong nơi thánh của Ngài? Người tay vô tội và lòng thanh khiết, người không để lòng xu hướng bả phù hoa. 

Xướng: Người đó sẽ được Chúa chúc phúc cho, và được Thiên Chúa là Ðấng cứu độ ban ân thưởng. Ðó là dòng dõi người tìm kiếm Chúa, người tìm long nhan Thiên Chúa nhà Giacóp. 

Alleluia: Lc 21, 36

Alleluia, alleluia! – Các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể xứng đáng đứng vững trước mặt Con Người. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 21, 1-4

“Người thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca.

Khi ấy, Chúa Giê-su nhìn lên, thấy những người giàu có bỏ tiền dâng cúng vào hòm tiền. Người cũng thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ, nên bảo rằng: “Thầy bảo thật các con, bà goá nghèo khó này đã bỏ vào hòm tiền nhiều hơn mọi người. Vì mọi người kia lấy của dư thừa mà dâng cho Thiên Chúa, còn bà này túng thiếu, bà đã dâng tất cả những gì bà có để nuôi sống mình”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chúng con thành khẩn dâng lên Chúa lễ tế hoà giải của Ðức Ki-tô, và tha thiết van nài cho mọi dân, mọi nước, nhờ Người, được hiệp nhất và bình an. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Ca hiệp lễ

Chúa là vua ngự trị tới muôn đời; Chúa sẽ chúc phúc cho dân Người trong cảnh thái bình.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúng con được vinh dự sống theo lời giáo huấn của Ðức Ki-tô là Vua toàn thể vũ trụ, chúng con cũng vừa lãnh nhận thần lương ban sự sống muôn đời: xin cho chúng con được mãi mãi cùng Người hưởng vinh quang thiên quốc. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Suy niệm

HAI ĐỒNG TIỀN NHỎ CỦA BÀ GÓA (Lc 21,1-4)
Lm. Giu-se Đinh Lập Liễm

1. Đức Giê-su cùng với các môn đệ sau khi giảng dạy cho dân chúng trong Đền thờ, liền sau đó Thầy trò đi ra ngoài quan sát dân chúng dâng cúng để giúp cho Đền thờ; chính tại đây, Đức Giê-su đã giáo huấn các môn đệ về ý nghĩa và giá trị của việc dâng cúng. Khung cảnh của Tin Mừng hôm nay nằm rất gần kho bạc vốn được dùng để chứa các đồ dâng cúng (x.2V 12,10). Các thùng tiền dâng cúng được thiết kế theo hình dáng cái loa kèn và được đặt rất nhiều trong sân dành cho phụ nữ. Chính vì đặt trong địa thế như vậy, tạo điều kiện thuận lợi cho giới quan sát là chính các luật sĩ và tay chân lân cận. Đức Giê-su cùng các môn đệ dễ dàng quan sát những thùng tiền cũng như những người bỏ tiền dâng cúng vào đó.

2. Trong dòng người tấp nập bỏ tiền dâng cúng Đền thờ, Đức Giê-su đặc biệt chú ý đến người đàn bà góa nghèo nàn. Bà đã âm thầm bỏ vào 2 đồng tiền kẽm với giá trị chỉ bằng ¼ đồng bạc Rô-ma. Bởi dân Do thái thời Đức Giê-su đang bị đế quốc Rô-ma thống trị. Chính vì thế, người dân phải sử dụng đồng tiền Rô-ma trên đó có mang hình và ký hiệu hoàng đế Rô-ma. Đây là loại tiền bạc, một đồng cân nặng 3,8g và tương đương với 0,875 quan vàng. Thấy được như thế, chúng ta mới thấy rằng đồng tiền mà bà góa trong Tin Mừng dâng cúng vốn giá trị chẳng đáng là gì, nhưng đối với Đức Giê-su, Ngài đã khen: Bà góa nghèo này  đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết” (Lc 21,3).

3. Thiên Chúa ít để ý đến  giá trị của dâng bề ngoài cho bằng tấm lòng nhiệt thành quảng đại của người dâng: Thèm lòng chứ ai thèm thịt” hoặc “Cách cho quí hơn của cho”. Ý tưởng này giúp chúng ta ý thức hơn về những công việc phục vụ tha nhân, cũng như những công việc từ thiện bác ái hay dâng cúng của cải vật chất.

Tấm lòng của bà góa dành cho Chúa quả là lớn lao vì nó đụng chạm đến sự sống của bà, bà đã dâng cho Chúa không phải của dư thừa nhưng là tất cả cái mà bà có để sống. Tinh thần bác ái đích thực là biết chia sẻ cho tha nhân một phần sự sống, tức là những sự hy sinh của mình. Cũng vậy,  chúng ta tỏ lòng mến Chúa bằng cách tự nguyện dâng hiến cho Chúa điều mà chúng ta có quyền được hưởng: sự nghèo khó, lòng thanh khiết và đức vâng lời.

4. Ai cũng công nhận “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” nhưng người ta thường “xem mặt mà bắt hình dong”, dựa vào hình thức bên ngoài để đánh giá phẩm chất bên trong: Tuyển nhân viên mấy ai chọn tiêu chuẩn “xấu người đẹp nết” thay vì “ưu tiên có ngoại hình”? Lắm khi người ta đánh giá sản phẩm chỉ dựa vào mẫu mã kiểu dáng bao bì bắt mắt. Người ta cũng dễ có xu hướng thẩm định giá trị của một người dựa vào của cải, địa vị, bằng cấp v.v… Đức Giê-su thì khác, Ngài thẩm định giá trị hành vi từ đáy lòng con người. Ngài cho biết: Dù chỉ bỏ hai đồng tiền vào thùng dâng cúng, bà góa nghèo đã bỏ nhiều hơn ai hết vì đó là tất cả gia tài của bà! Bà đã dâng tất cả những gì bà có và dâng với cả tấm lòng (5 phút Lời Chúa).

5. Một Linh mục nọ có thói quen hằng ngày viết trong nhật ký số quà nhận được và số quà cho đi. Thỉnh thoảng ngồi kiểm lại, nếu thấy phần nhận nhiều hơn phần cho, vị Linh mục ấy điều chỉnh lại điều phần cho nhiều hơn phần nhận.

Qua câu chuyện bà góa dâng hai đồng tiền kẽm vào Đến thờ, Đức Giê-su muốn dạy chúng bài học về việc cho đi cách quảng đại, cho đi mà không tính toán hơn thiệt, cho đi bằng cả tấm lòng. Khi chúng ta quảng đại cho đi cả những gì cần thiết để duy trì mạng sống mình, là lúc chúng ta đang cho đi chính bản thân. Xét cho cùng, lòng quảng đại chính là trao tặng chính bản thân mình, dâng hiến mạng sống mình cho tha nhân.

6. Truyện: Bà Oseola Mc Carthy.

Báo Neew York Times đưa tin bà Oseola Mc Carthy: Biểu tượng “Lòng từ thiện” của nước Mỹ, vừa qua đời ngày 03/10/1999 ở tuổi 91.

Vào một ngày của tháng 7/95, ông hiệu trưởng trường đại học phía bắc Missisipi đã vô cùng ngạc nhiên, khi có một phụ nữ xa lạ tên là Oseola Mc Carthy xin được tặng 150.000 đôla làm quĩ học bổng cho các sinh viên nghèo của trường, mà không cần được ghi danh tưởng niệm hay tuyên bố công khai. Nhà trường còn sửng sốt hơn khi biết người phụ nữ ấy làm nghề giặt ủi, và số tiền kia là tiền dành dụm cả một đời người.

Ngay khi biết câu chuyện bà Mc Carthy tặng tất cả tiền bạc mình có làm quỹ học bổng cho trường, ông tỷ phú Ted Turner, trùm ngành kinh doanh cáp truyền hình Mỹ, đã tuyên bố góp thêm một tỷ đôla cho quỹ. Ông nói: “Người phụ nữ nhỏ bé ấy đã dám ban tặng tất cả những gì bà có, thì tôi thấy mình cũng phải đóng góp phần của tôi là một tỷ đôla”.

THẤY SÂU HƠN
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Người cũng thấy một bà goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm”.

“Xét cho cùng, Kitô hữu thật kỳ quặc! Họ dâng một tình yêu cao cả cho Đấng họ chưa từng gặp; thân thưa hằng ngày với Đấng họ chưa từng thấy. Họ mạnh mẽ khi yếu đuối, giàu có khi nghèo khó. Họ chết để sống; bỏ mọi sự để được mọi sự. Họ thấy cái vô hình, nghe cái không thể nghe, biết cái không thể biết. Và nhất là, họ nhận thức rằng, Đấng ấy là Thiên Chúa, Đấng ‘thấy sâu hơn’ những gì con người thấy!” - Aiden Wilson Tozer.

Kính thưa Anh Chị em,

Thiên Chúa ‘thấy sâu hơn’ những gì con người thấy!” Nhận định của Tozer, một lần nữa, được xác nhận qua Lời Chúa hôm nay. Thiên Chúa thấy sự hào hiệp của Đaniel và các bạn tù Israel; Chúa Giêsu thấy sự quả cảm trong trái tim của một bà goá nghèo.

Quan giám thị của Nabucôđônôsor không thấy sự quan phòng Thiên Chúa dành cho các tôi tớ Ngài. Bốn thanh niên tù nhân Israel xin được không ăn những thức vua ban vì sợ ô uế và vi phạm luật. Quan lần lữa! Sau đó, ông thử nghiệm bằng cách cho phép họ ăn rau quả và uống nước. Mười ngày trôi qua, các cậu trở nên khôi ngô; và quan đã ‘thấy sâu hơn’ khi biết họ thông thái gấp mười các thuật sĩ. Từ đó, Đaniel và các bạn có thể “Dâng lời khen ngợi suy tôn muôn đời” lên Chúa của mình như lời Thánh Vịnh đáp ca.

Với trình thuật Tin Mừng, Chúa Giêsu cũng ‘thấy sâu hơn’ những người khác khi Ngài ngồi đối diện hòm tiền. Ngài thấy trái tim của những người giàu rỉ ra ‘vài giọt quảng đại’ lúc họ dâng cúng và tự cho rằng, họ đã làm tròn bổn phận. Số khác, thậm chí tự hào vì đã dâng nhiều; đang khi hành động của họ không có ý nghĩa tự hiến thực sự. Họ dâng Thiên Chúa cái dư thừa với sự hờ hững. Sự cho đi của họ vắng bóng tình yêu và hy sinh.

Nơi một bà goá, Chúa Giêsu cũng ‘thấy sâu hơn!’. Ngài thấy bà đã cho đi “cái để nuôi sống”. “Cái để nuôi sống” không chỉ là cơm bánh, nhưng còn là ‘máu!’. Bà đã cho đi chính sự sống và cái ‘kéo dài sự sống!’. Với một trái tim phó thác và đầu phục, người phụ nữ này đã tín thác vào Chúa, Đấng yêu thương bà, Đấng sẽ tiếp tục chăm sóc bà. Bà không có ước muốn nào khác ngoài việc dâng tất cả cho Ngài, Đấng làm cho bà giàu có. Vì thế, việc cho đi của bà thật thanh thản và vui lòng, không tuyệt vọng nhưng tràn đầy hy vọng!

Kính thưa Anh Chị em,

“Thiên Chúa ‘thấy sâu hơn’ những gì con người thấy!”. Đức Phanxicô nói, “Sự quảng đại thuộc về cuộc sống hàng ngày! Cần suy nghĩ, “Làm thế nào tôi có thể quảng đại hơn; có thể giúp đỡ nhiều hơn?”. Chúng ta có thể làm những điều kỳ diệu nhờ lòng quảng đại; tuy nhiên, điều kỳ diệu không xảy ra vì chúng ta không nghĩ về nó. Ngày nay, một căn bệnh khủng khiếp đang chống lại lòng quảng đại khiến chúng ta không dám làm những điều kỳ diệu. Đó là “Chủ nghĩa tiêu dùng!”, “Chi tiêu quá mức để mua nhiều hơn mức mình cần”, đó là sự thiếu thắt lưng buộc bụng. Đây là kẻ thù của lòng quảng đại vốn luôn nghĩ đến người nghèo. Vậy mà, “Cái tôi có thể cho đi để họ có cái ăn, cái mặc” lại có một kết quả thầm kín: Nó mở rộng trái tim và giúp tôi trở nên rộng lượng như Thiên Chúa!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,“Lạy Chúa, đừng để con chỉ giỏi thấy những gì thiển cận, tầm thấp; cho con trông rộng nhìn xa, nhìn vào ‘chiều kích vĩnh cửu’ tầm cao để con dám cho đi nhiều hơn!”, Amen.

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây