Tản mạn Ngồi Bên Dòng Sông
Trời đêm về trên Cao Nguyên tháng 9, mưa rơi tầm tã, mưa lê thê, mưa có vẻ kéo dài không dứt khiến Cao Nguyên nơi tôi ở chìm ngập trong thinh lặng, thinh lặng của vũ trụ, thinh lặng của lòng người trong tiếng rên rỉ của cơn mưa kéo dài đẫm ướt nhưng không nặng hạt.
Ngồi đọc một bài viết: “Hướng Về Ánh Sáng” của cha Tịnh Trí Thiên, bài viết chia sẻ cho một em người sắc tộc đang sống giữa chốn phồn hoa đô hội với biết bao áp lực mà em gánh chịu, áp lực bởi tự ti “áp lực chuyện học hành, chuyện đời sống chung trong nhà lưu xá... và có lẽ điều khiến nó cảm thấy buồn nhất là nó cảm nhận mình không được tôn trọng. Sự phân biệt đối xử vì nó là một người thuộc đồng bào ít người dường như vẫn cứ đeo bám lấy nó…” (Trích TTT).
Bài viết thiên về triết lý, nhưng cũng dễ khai mở được vào tâm thức của người đọc khi ngồi cô độc lặng nhìn cuộc đời giữa cảnh mặt trời sắp tắt, bóng tối đang bao trùm cuối dòng sông thì vẫn nhìn thấy: “…Dù ở trong bóng tối, nhưng hướng về ánh sáng thì bóng tối sẽ ở sau lưng. Thứ hai, hướng về ánh sáng, thì cho dù có bất kỳ ngăn trở nào cũng được ánh sáng soi chiếu để ta vượt qua. Thứ 3, Cần phải tĩnh lặng để có thể thấy được sự phản chiếu của ánh sáng trên những ngăn trở cuộc đời...” (Trích TTT).
Để rồi giữa thinh lặng của không gian giúp ta suy xét và nhìn lại đau khổ đời mình so với Đấng bị treo trên cây Thánh Giá thì chẳng thấm vào đâu, để rồi từ đó mà van xin Chúa tăng thêm sức mạnh hầu giúp cho mình vượt qua mọi tổn thương đời người mà bắt chước Đấng Chịu Đóng Đinh luôn có một mục tiêu cùng đích cho đời mình như Chúa: “Ngài đã vượt qua bởi vì Ngài đã đặt một mục tiêu cùng đích cho đời mình là cứu độ con người. Ngài vẫn luôn hướng về Chúa Cha để được tiếp thêm sức mạnh cho việc thể hiện tình yêu và lòng thương xót cho con người.” (Trích TTT).
Trong tiếng mưa, chìm đắm trong tĩnh lặng với suy tư, bất ngờ tiếng hát của Khánh Ly vọng tới với nhạc phẩm “Ngồi Bên Dòng Sông” của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn, giọng hát bất ngờ đã khiến tôi liên kết bài chia sẻ của cha Tịnh Trí Thiên với ca từ của nhạc phẩm nầy để nói với tôi và cũng có thể nói với bè bạn:
Ngồi bên dòng sông nhớ đời mình
Một trăm năm sau mãi ngủ yên
Khi ngàn lá vẫn còn xanh
Khi đời sống vẫn bình yên (TCS).
Nhớ đời mình để rồi tỉnh thức với thân phận Sinh, Lão... của con người:
Ngồi bên dòng sông nhớ đời mình
Chiều đã vàng phai trên đầu non
Đàn chim về thăm những cánh hồng
Hỏi tiếng ngàn năm bên cỏ xanh (TCS).
Để rồi xác tín rằng, tôi đến trong thế gian nầy đều nhờ vào hồng ân của Đấng Vô Biên, tôi không có thể chọn gia đình, cha mẹ, nơi ở hay sắc tộc, nhưng tôi lại có toàn quyền chọn cách sống.
Ngồi bên dòng sông nhớ đời mình
Một trăm năm sau mãi ngủ yên
Những người đến không vì mong
Những người khuất không vì quên (TCS).
Từ đó sẽ “quyết tâm hướng về Chúa nhiều hơn, nhất là hướng về Chúa Giêsu chịu treo trên thánh giá để có thể đón nhận những gian khó xảy đến với mình…” (Trích TTT).
Ngồi bên dòng sông nhớ nụ cười
Ngồi bên dòng sông sẽ còn ai (TCS).
Chắc chắn sẽ còn Chúa hằng yêu thương, nâng đỡ, cùng sống và cùng đồng hành với mình.
Hồng Bính
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn